Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 281 : Quyền rơi như mưa

Ngày đăng: 13:44 30/04/20


Âm thanh lười biếng bỗng dưng vang lên, chỉ thấy Diệp Vân từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, trên mặt hắn vui vẻ, quay đầu nhìn về phía Mộ Dung Vô Ngân.



Mộ Dung Vô Ngân sắc mặt trắng bệch nhưng vẫn lộ vẻ tươi cười, lập tức lại oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.



“Một chút vết thương nhỏ này, sẽ không sao chứ?” Diệp Vân hỏi.



Mộ Dung Vô Ngân vẫy tay, nói: “Không sao, ta chỉ cần chút ít thời gian là có thể khôi phục lại, tiếp theo liền giao cho ngươi rồi.”



Diệp Vân nhún vai, quay đầu nhìn về phía Quân Nhược Lan.



Mấy ngày trước, hắn và Mộ Dung Vô Ngân vẫn là cục diện không chết không thôi, ai ngờ đến chỉ mấy hôm sau, hai người lại đứng chung một chiến tuyến, cùng nhau đối kháng với Quân Nhược Lan, đôi khi nhân sinh biến hóa cũng quá nhanh làm cho người ta khó mà thích ứng.



Diệp Vân không biết sau lần này hắn và Mộ Dung Vô Ngân sẽ có quan hệ như thế nào, thế nhưng, hắn biết rõ hiện tại quan trọng nhất là đánh chết Quân Nhược Lan, tối thiểu cũng phải làm cho nàng không còn khả năng khống chế ba mươi tên ác đồ.



“Diệp Vân, thật không ngờ ngươi là người mạnh nhất trong ba người, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ta.” Giọng nói Quân Nhược Lan êm tai dễ nghe, rơi vào trong tai giống như tiếng châu ngọc va chạm vào nhau, leng keng rung động.



Diệp Vân nhìn cô bé tươi cười như hoa trước mặt, cười nói: “Quân sư tỷ, bây giờ đến phiên ngươi kéo dài thời gian à?”



Nụ cười trên mặt Quân Nhược Lan cứng lại, có chút vẻ xấu hổ.



Trong mắt Diệp Vân hiện lên tinh mang, trong tay chợt hiện lên ánh sáng màu tím, hắn vừa sải bước ra, Tử Ảnh Kiếm trong tay không ngừng rung động, vầng sáng như nước tầng tầng lớp lớp nhộn nhạo ra, trong nháy mắt liền chấn động một nghìn lẻ hai mươi tư lần.



“Lôi Vân Điện Quang Kiếm thức thứ ba, Diệt Thế Thần Lôi!”



Diệp Vân kêu lên một tiếng nhỏ, phạm vi trong vòng trăm trượng vang lên tiếng sấm ù ù, điện mang bỗng dưng thoáng hiện, trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một mảnh kiếp vân, nhanh chóng hội tụ cùng một chỗ, giống như mây đen áp trại, lập tức ngưng tụ thành một đám.




Nhưng mà, thể loại đấu pháp của Diệp Vân đúng là nàng chưa bao giờ gặp phải, hoàn toàn không phải là những chiêu thức của những cao thủ Trúc Cơ Cảnh, rõ ràng không phải là những công kích dùng chân khí biến ảo thành, chỉ là thiết quyền ngưng tụ chân khí, một quyền nối tiếp một quyền, vô cùng vô tận.



Loại thủ đoạn này quả thực giống như thu đoạn của những tên vô lại, chỉ có những tên đệ tử Luyện Thể Cảnh mới sử dụng. Quân Nhược Lan hoàn toàn không thể ngờ rằng, thân là cường giả Trúc Cơ Cảnh như nàng, vậy mà đối mặt với loại công kích này lại thúc thủ vô sách.



Bất luận là loại tiên kỹ nào, cho dù xuất thủ nhanh chóng đến cỡ nào thì vẫn cần phải có thời gian chuẩn bị. Nếu như hiện giờ cho nàng có chút thời gian để thi triển ra một chút tiên kỹ thì tất nhiên có thể đánh lui được Diệp Vân, thậm chí còn kích thương hắn.



Nhưng mà, Diệp Vân lại không cho nàng có cơ hội như vậy, ngay cả một chút thời gian cũng không, có chăng thì chỉ là những cú đấm liên tiếp mà thôi.



Huyễn Diệt Lôi Quang Độn một khi thi triển ra thì tốc độ nhanh chóng vô cùng, tương truyền khi tu luyện đến cực trí thì thân thể có thể hóa thành lôi đình. Hiện tại thì khoảng cách Diệp Vân có thể hóa thành lôi đình vẫn còn xa lắc, thế nhưng mà hắn lại chiếm được tiên cơ, lập tức vọt qua khoảng cách mười trượng, lao thẳng vào người Quân Nhược Lan. Lúc này, toàn bộ thân hình hắn gần như là áp sát vào người của Quân Nhược Lan, càng không chút cố kỵ sự khác nhau giữa nam nữ, cứ ở đâu phòng ngự sơ hở là hắn đánh vào.



Phanh!



Thiết quyền bay múa. Cho dù Quân Nhược Lan có tránh né thế nào đi nữa thì vẫn bị thiết quyền của Diệp Vân đánh trúng.



Từ trên thiết quyền truyền đến một cảm giác mềm mại. Một quyền này không ngờ lại đánh vào chỗ cao nhất trên bộ ngực của nàng ta. Nhưng mà, Diệp Vân lại không có chút do dự, vừa thấy được chỗ sơ hở này thì một quyền lại tiếp một quyền, đánh vào cùng một chỗ.



Diệp Vân biết rõ, tuy rằng chân khí trong cơ thể hắn tràn đầy, thoạt nhìn thì đã khôi phục hoàn toàn, thế nhưng mà hắn lại không có thời gian. Mmotj khi ba mươi tên ác đồ khôi phục lại được năng lượng thì lại có thể ra tay một lần nữa. Như vậy thì Quân Nhược Lan sẽ rảnh tay, mà ai biết được nàng ta còn có hậu chiêu nào nữa hay không. Một khi thi triển ra, nếu như hắn không thể nào cản được thì hậu quả của tất cả mọi người ở đây chỉ có chết mà thôi.



Giờ khắc này, sinh tử của tất cả mọi người đều nằm trong tay của hắn, một loại áp lực mà hắn chưa từng phải trải qua.



Vì vậy, Diệp Vân hắn sẽ không hề cố kỵ nữa!



Từng quyền tung ra như mưa!