Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 3 : Trùng thiên

Ngày đăng: 13:40 30/04/20


Thân nam tử chí cường làm trọng

Giữa hồ nghi xuất thủ bạt phong

*​



Diệp Vân hướng ánh mắt khó tin nhìn quanh. Yêu Thú Cốc vẫn bị màn sương mù màu đen bao phủ nhưng hắn lại phát hiện, hắn không cần dựa vào Vi Quang Quyết vẫn có thể nhìn rõ mọi vật xung quanh. Màn sương màu đen vẫn bao phủ trước mắt nhưng không hề ngăn cản tầm nhìn của hắn.



Băng Phách Tuyết Xà cái bị xé thành hai nửa đang nằm dưới mặt đất, con đực vừa nãy còn uy hiếp tới tính mạng hắn giờ toàn thân cứng ngắc rơi xuống bên cạnh, đã không còn sinh cơ.



“Chuyện gì đã xảy ra ?”



Diệp Vân phát hiện, ngoài nhãn lực thông suốt nhìn rõ mọi vật trong phạm vi trăm mét thì trên thân thể hắn không có vết thương nào, tâm tình tức giận trước đó đều đã tan biến.



Tay phải vỗ nhẹ, thân hình lao thẳng về phía trước, thân thể bỗng trở nên nhẹ nhõm vô cùng, lắng tai còn nghe được tiếng côn trùng kêu xa ngoài ngàn mét.



Diệp Vân từ từ cảm nhận những biến đổi xảy ra trong thân thể mình, sau đó nhíu mày xuất quyền nhằm vào gốc cây cổ thụ bên cạnh.



“Rầm!”



Âm thanh chấn động vang lên, gốc cổ thụ phải vài người ôm mới hết xuất hiện một lỗ thủng lớn.



Diệp Vân hai mắt mở lớn, khó tin trước Linh lực mình vừa phát ra. Linh lực này nhất định không phải của tu sĩ Luyện Thể Tẩy Tủy cảnh tam trọng như hắn mà ít nhất cũng mạnh hơn gấp mười lần.



Sau một hồi sững sờ, Diệp Vân mãnh liệt xoay người, hai chân đạp đất phi thẳng lên. “Ầm!”, sau một tiếng vang lớn, cây đại thụ bên phải bị gẫy thành hai đoạn.



“Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao mình lại làm được như vậy?”



Diệp Vân ngơ ngác đứng giữa Yêu Thú Cốc, hai mắt chăm chú nhìn vào song quyền trước mặt, trong ánh mắt hiện lên vẻ khó tin.



“Cảnh giới lúc trước của ta chỉ dừng ở Tẩy Tủy cảnh tam trọng, nhưng giờ thực lực đã tăng lên gấp hơn mười lần. Linh lực hiện giờ có thể so với cao thủ Nội Tức Cảnh ngũ trọng có thể thông qua hô hấp mà hấp thu thiên địa linh khí. Thật không thể tin được!”



Diệp Vân cẩn thận nhớ lại những chuyện vừa xảy ra. Hắn nhớ rõ đã bị hai yêu thú Băng Phách Tuyết Xà tấn công, vào lúc chuẩn bị đồng quy vu tận với chúng thì có một đạo quang ảnh một đen một trắng từ trên trời giáng xuống người mình. Sau đó, mọi thứ liền trở nên mơ hồ, không còn nhớ rõ đã có chuyện gì xảy ra nữa.



“Lẽ nào quầng sáng hai màu đó đã thay đổi thể chất của ta?” Diệp Vân hít sâu, hắn cảm nhận được những biến hóa xảy ra trên cơ thể mình, nhưng ngoài cảm nhận được cơ thể tràn đầy Linh lực thì không thấy có điều gì khác thường.




“Cho ngươi cơ hội ra tay trước đó.” Thân thể Lưu Đạo Liệt căng lên, khí thế đã đạt đến đỉnh điểm.



Diệp Vân lạnh lùng nhìn hắn. “Ngươi đã muốn chết sớm, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi.” Nói xong, hai chân đạp mạnh xuống đất, cả thân thể như mãnh hổ hạ sơn mang theo khí thế không thể chống đỡ lao tới.



Lưu Đạo Liệt hừ lạnh, hai chân cũng di động đồng thời xuất ra một chưởng.



“Khai Sơn Liệt Bi Thủ!”



Khai Sơn Liệt Bi Thủ là một môn vũ kỹ của đệ tử ngoại môn Thiên Kiếm Tông. Tuy chi là vũ kỹ cấp thấp nhưng đám đệ tử tạp dịch bình thường chỉ học được mấy bộ vũ kỹ ngoài lề không cách nào ngăn cản.



“Hổ Bào Sơn Lâm!”



Diệp Vân chưa từng được học qua vũ kỹ như Lưu Đạo Liệt, một chiêu Hổ Bào Sơn Lâm của vũ kỹ Mãnh Hổ Quyền này là chiêu mà tất cả đệ tử tạp dịch đều phải học. Chiêu thức không có bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ là lấy cứng chọi cứng, dùng lực lượng đối đầu với lực lượng.



“Chát!"



Một quyền một chưởng hung hăng va chạm, sau đó một bóng người bay ngược ra ngoài, va vào cột đá bên phải quảng trường làm đá vụn ầm ầm rơi xuống.



Trên quảng trường, Diệp Vân đứng bất động như núi, lạnh lùng nhìn Lưu Đạo Liệt lăn lộn trên mặt đất, ánh mắt đầy vẻ khinh thường.



Mọi người có mặt tại đó đều trợn mắt há mồm, không tin nổi điều vừa xảy ra.



Khóe miệng Lưu Đạo Liệt trào máu, lảo đảo muốn đứng lên nhưng lại vô lực ngã xuống. Trong lòng hắn còn chưa tin nổi, sau khi quyền chưởng va chạm hắn mới là người bị hất văng ra.



“Không thể nào! Nhất định không thể nào! Đây chỉ là ảo giác mà thôi!”



“Chát!...”



Lưu Đạo Liệt giang tay tát liên tiếp vào mặt mình, sau đó liền ôm lấy đầu, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.



Cuối cùng, hắn đã tin sự thực đang bày ra trước mắt!