Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 300 : Bức bách

Ngày đăng: 13:45 30/04/20


Thanh kiếm dài màu tím trong nháy mắt hóa thành tia chớp chém tới.



Quân Nhược Lan vẫn như cũ lẳng lặng đứng nhìn Diệp Vân, không làm động tác né tránh, khuôn mặt nở nụ cười như đang chờ một kiếm này chém xuống.



Tử sắc thiểm điện lóe lên, trong nháy mắt đem thân thể Quân Nhược Lan chém làm đôi.



Nhưng mà Diệp Vân biết rõ Quân Nhược Lan đã đi rồi. Trường kiếm chỉ chém đứt thân ảnh của nàng, hắn cũng không có cảm giác khi mũi kiếm chém vào da thịt, thời điểm đó đơn giản chỉ là chém vào không khí.



Vạn Lý Độn Ảnh phù lại một lần nữa phát huy tác dụng. Bất kể là Quân Nhược Lan nói có đúng hay không thì chỉ còn lại một lần cuối cùng, nhưng nó vẫn giúp cho Quân Nhược Lan tránh thoát Diệp Vân đuổi giết.



Đưa mắt nhìn khắp xung quanh trong phạm vi trăm trượng không hề thấy bóng dáng của Quân Nhược Lan, nàng ta vận khí cũng quá tốt được Vạn Lý Độn Ảnh phù truyền tống thoát khỏi Diệp Vân. Tuy rằng Đoạn Hồn Sơn Mạch chỉ có hơn mười dặm nhưng muốn tìm được Quân Nhược Lan cũng không phải là chuyện dễ dàng, quan trọng nhất là Đoạn Hồn Sơn Mạch cùng ngoại giới thông đạo sắp mở ra lần nữa, đợi đến lúc bọn Thi trưởng lão tiến vào thì không có cách nào chém giết Quân Nhược Lan.



Sắc mặt Diệp Vân xanh mét, lạnh lùng nhìn quanh bốn phía sau đó nhìn vào mặt Tô Linh.



“Làm sao bây giờ?” Tô Linh không biết làm sao, nếu Quân Nhược Lan đem bí mật thân phận Yêu tộc huyết mạch của nàng nói ra thì hậu quả như thế nào không cần nói ra cũng biết.



Tô Ngâm Tuyết sắc mặt ngưng trọng, bước lên trước nhẹ nhàng nắm lấy bả vai gầy xinh đẹp của Tô Linh.



“Quân Nhược Lan tiện nhân kia, nhất định phải giết chết!” Đoàn Thần Phong oán hận quát lên, lại phun ra một ngụm máu tươi.



“Nhưng Đoạn Hồn Sơn Mạch lại sắp mở ra, chúng ta đi đâu để tìm ra nàng?” Dư Minh Hồng thở dài, đột nhiên nhướng mày lên hỏi:” Ngâm Tuyết sư tỷ, Diệp sư huynh, các người có cảm thấy Quân Nhược Lan có gì không đúng?”
Diệp Vân khẽ giật mình, hắn thế nào cũng không nghĩ ra “ lời đề nghị khiếm nhã” như thế mà lại có thể nói ra từ miệng Giang Thủy Ngưng, hơn nữa nhìn Mộ Dung Vô Ngân cũng không có ý tứ ngăn cản.



“Thối quá, thật là thối quá. Ta vốn nghĩ Quân Nhược Lan dưới gầm trời này là đệ nhất tiện nhân nhưng không ngờ nàng ta vẫn chưa đủ tư cách, Thủy Ngưng sư tỷ ngươi nếu nhận vị trí đệ nhị tiện nhân thì chắc chẳng ai dám nhận vị trí đệ nhất.” Đoàn Thần Phong thanh âm mang đầy vẻ trào phúng quanh quẩn trên không trung.



“Muốn chết!” Giang Thủy Ngưng khẽ vung ống tay áo, mang theo một quang ảnh màu hồng nhạt.



“Không vội.” Mộ Dung Vô Ngân đưa tay ngăn trở nàng, nhìn Diệp Vân và nói:” Nếu như ngươi đã lấy được thì lấy ra đây một quả, nếu như không lấy được thì cũng dễ tính, ta chỉ lo lắng cho ngươi, đừng nghĩ là ta cậy mạnh để chiếm đoạt, tham ô Tiên Linh Chi Thạch, loại đồ vật này chúng ta không thể lấy được đâu.”



Diệp Vân cười ha hả:” Chuyện đó cũng không tệ. Tiên Linh Chi Thạch loại vật này hoàn toàn chính xác không phải là chúng ta có thể có được. Bất quá, ngươi nghĩ chúng ta có hay không có lấy được? Tiên Linh Chi Thạch trong tay ta thì thế nào, không có trong tay ta thì thế nào? Có liên quan gì đến ngươi?”



Mộ Dung Vô Ngân cũng không phẫn nộ phát tác, ngẩng đầu nhìn bầu trời và nói:” Đoạn Hồn Sơn Mạch thông đạo lại sắp sửa mở ra một lần nữa, có lẽ còn có thời gian cho các ngươi biết rõ thực lực của ta.”



Tiếng nói tắt dần, người hắn tựa hồ biến đổi, khí thế trên người từ từ dâng lên, tu vi tăng lên có thể thấy rõ bằng mắt thường, chỉ trong nháy mắt đã đạt đến Trúc Cơ Cảnh tứ trọng.



Mộ Dung Vô Ngân đúng là yêu nghiệt có thiên phú dị bẩm, lúc trước hắn rất khó khăn mới đạt đến Trúc Cơ Cảnh, hiện tại xuất hiện ở trước mặt bọn Diệp Vân lại là Trúc Cơ Cảnh tứ trọng, với thiên phú của hắn thì sức chiến đấu chính thức có thể so sánh cùng cao thủ Trúc Cơ Cảnh ngũ trọng đỉnh phong.



“Đây mới là thực lực chân chính của ta, Mộ Dung thế gia từ xưa đến nay đệ nhất thiên tài, chỉ có một, chính là ta!”



Mộ Dung Vô Ngân lẳng lặng đứng đấy, ống tay áo nhẹ nhàng phiêu động, có một cỗ man lực tràn đầy ẩn chứa trong đó, giống như là kinh đào gợn sóng, một khi bắn ra chính là một kích tất sát.