Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 346 : Trọng kiếm Vô Phong

Ngày đăng: 13:45 30/04/20


Công kích đến ngay lập tức , Kim trưởng lão không hề nương tay, thân hình hắn hóa thành tàn ảnh bắn thẳng đến lồng ngực Diệp Vân. Kim Đan Cảnh tuy rằng thần hồn mạnh mẽ, mạnh mẽ đối với lĩnh ngộ pháp tắc nhưng lực lượng ẩn hàm trong cơ thể của bọn họ cũng không thể khinh thường, cho dù là cao thủ Trúc Cơ Cảnh mạnh nhất, chân khí cũng sợ chỉ bằng một vài phần của Kim Đan Cảnh mà thôi.



Mà tu vi của Diệp Vân chẳng qua chỉ là Luyện Khí Cảnh.



Nhưng mà, trên mặt của Diệp Vân lại không có nửa điểm kinh hoảng, càng không có chút nào tuyệt vọng.



Chỉ thấy tay phải của hắn không biết từ lúc nào đã nâng lên ở trước ngực, một đạo Hắc Bạch hào quang theo bàn tay hắn mở ra mà nở rộ thành đóa hoa.



Hắc Bạch quang ảnh đại thịnh, phô thiên cái địa, bay thẳng lên trời cao, đem phạm vi cả trăm trượng bao trùm trong đó.



Tại chính giữa vầng sáng Hắc Bạch, kim quang trở nên ảm đạm vô cùng, thậm chí có chút ít thấy không rõ lắm.



Oanh!



Một tiếng vang thật lớn, một điểm kim mang bị cuốn ngược mà văng ra, bay thẳng lên trời xanh. Vầng sáng Hắc Bạch trong khoảnh khắc tiêu tán không còn, phảng phất như chưa từng xuất hiện qua.



Ai thắng ai thua?



Mọi người đều ngoái nhìn lại, đều muốn biết đến tột cùng chuyện gì đã xảy ra, dù sao bọn hắn chỉ thấy một điểm kim mang cuốn ngược lại văng ra mà không nhìn thấy bộ dáng Diệp Vân đâu cả.



Kim trưởng lão lẳng lặng đứng đấy, nét mặt già nua ngưng trọng vô cùng, dường như có một tầng sương lạnh bao phủ, trong mắt hắn tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, nhìn ra phía trước.




"Nói nhảm nhiều quá." Thất trưởng lão hừ lạnh một tiếng, không có chút nào quan tâm, bước thẳng đến.



Trong mắt Kim trưởng lão hiện lên một tia khiếp sợ, lập tức giận dữ, một thanh chiến đao thình lình xuất hiện, kim quang sáng chói.



"Đúng rồi, nói nhảm cả buổi, còn không phải muốn chiến." Thất trưởng lão đột nhiên ngừng bước chân, cười ha hả.

Dứt lời hắn phóng người lên, rơi vào trên Tài Quyết Đài, quay đầu hướng về Kim trưởng lão vẫy tay:" Đến đây, lên trên Tài Quyết Đài, hôm nay ta sẽ cho ngươi nhìn thấy sự chênh lệch của bọn ta."



Thất trưởng lão làm việc theo ý mình, chưa bao giờ bận tâm đến người bên ngoài, nói chuyện cũng không cần nể mặt ai, nếu như muốn chiến, vậy thì thống thống khoái khoái đánh nhau một trận.



Lời nói thì kiêu ngạo, việc làm thì cực kỳ cuồng vọng, tựa hồ hoàn toàn không đem Kim trưởng lão để vào trong mắt.

Kim trưởng lão giận dữ, kỳ thật tâm tư của hắn kín đáo, đối mặt với Thất trưởng lão cũng không nắm chắc được phần thắng, nguyên là muốn lợi dụng miệng lưỡi làm cho Thất trưởng lão do dự, thậm chí thấy khó mà lui, ai mà ngờ Thất trưởng lão tuy già cả nhưng lại giống như "thanh niên manh động" không cần giảng đạo lý, trực tiếp ra tay.



Bây giờ Thất trưởng lão lại chỉ ngay vào mặt hắn đòi chiến một trận, nếu như không ứng chiến, thể diện coi như mất sạch, chuyện này thì vô luận thế nào cũng không chịu được.



Kim trưởng lão cất lên một tiếng thét dài, thân hình lập lòe liền xuất hiện trên Tài Quyết Đài, trong tay thanh trường đao màu vàng bên trên sóng ánh sáng lưu động.



Thất trưởng lão cười ha hả, quay đầu nhìn về phía Diệp Vân:" Tiểu tử, ngươi ráng mà mở to hai mắt, vi sư hôm nay phơi bày cho ngươi nhìn thấy một ít, Thiên Sinh Nhất Kiếm chính thức!"



Tiếng nói vừa dứt, chỉ thấy trong tay Thất trưởng lão đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm đen thui, dài một trượng, rộng hai thước, mũi kiếm không mở, lại là một thanh Vô Phong trọng kiếm.