Thế Giới Tiên Hiệp
Chương 370 : Bày trận
Ngày đăng: 13:46 30/04/20
Dịch: aluco
Thập Sát Trận!
Trận pháp này là mưu đồ bí mật từ lâu của Tô Hạo, tuy rằng không phải là hàng hiếm cũng không hiếm thấy, rất nhiều tông môn có được trận pháp này. Nhưng mà mấu chốt của trận pháp này là phải có được ba gã đệ tử có Linh khí dị chủng, trong đó mấu chốt nhất và bắt buộc phải có không thể thiếu chính là lôi linh khí.
Lôi linh khí trên đời hiếm thấy. Nhìn khắp cả Tấn quốc mấy nghìn năm cũng chỉ xuất hiện có mấy người, trước khi có Diệp Vân thì trong nghìn năm lịch sử của Thiên Kiếm Tông cũng chỉ có hai người, trong hai trăm năm gần đây nhất thì chỉ có duy nhất Diệp Vân.
Nếu như không có lôi linh khí thì không thể nào phát huy ra uy lực chính thức của Thập Sát Trận, bởi vì tất cả lực lượng hội tụ cùng một chỗ sau đó tăng lên gấp mười gấp trăm lần, cuối cùng cũng là đánh ra một kích tuyệt sát. Mà một kích tuyệt sát này lại cần lôi linh khí để làm vẽ rồng điểm mắt* mới có thể bộc phát ra uy lực khó có thể tin, mặc dù là mười tên Trúc Cơ Cảnh đệ tử cũng có thể chống lại Kim Đan Cảnh trung kỳ cao thủ.
*vẽ rồng điểm mắt: ý nói là sau khi điểm mắt vào con rồng vừa vẽ mới có thể chính thức hoàn thành bức tranh.
Thậm chí nếu những người bày trận là đệ tử có tu vi đều đạt tới Trúc Cơ Cảnh hậu kỳ thì dù cho đối kháng với Kim Đan Cảnh lục trọng Vương Giả cũng không phải là không có cơ hội.
Rất hiển nhiên, Tô Hạo muốn liều mạng rồi.
Diệp Vân lĩnh mệnh, thân hình lập lòe sau đó hướng về phía sau Thiên Thần Phong lao đi.
Hỏa Vân Thánh Giả chẳng qua chỉ nhìn hắn một cái, cũng không ngăn trở. Thoạt nhìn Hỏa Vân Thánh Giả tràn đầy tin tưởng, căn bản không thèm để ý sẽ còn có bao nhiêu người đến đây, trong mắt hắn sau khi bọn người Tất Hạo đã chết còn dư lại chẳng qua là gà đất chó kiểng có lẽ không cần để hắn hao phí đan dược trân quý để khôi phục lực lượng.
Ánh mắt Hỏa Vân Thánh Giả chậm rãi đảo qua mọi người không dừng lại, chỉ có chứng kiến Thủy Thanh Huyên nháy mắt mới hơi có vẻ chần chờ.
“Không thể tưởng được tại một nơi chật hẹp nhỏ bé như Tấn quốc lại có thể gom đủ kim thổ lôi tam hệ Linh khí dị chủng, hơn nữa trong mười tên đệ tử thì chín người tu vi đạt tới Trúc Cơ Cảnh, mà người mang lôi Linh khí Diệp Vân thực lực chân chính không kém gì Trúc Cơ Cảnh ngũ trọng đệ tử, nói thật lòng thì ta rất mong đợi các ngươi liên thủ bố trí ra Thập Sát Trận đấy.”
Ánh mắt Hỏa Vân Thánh Giả đảo qua mười người không khỏi nhíu lông mày lại, trong tiếng nói hơi có vẻ kinh ngạc.
Tô Hạo đối với lời nói của hắn ngoảnh mặt làm ngơ, nhìn mười tên đệ tử trước mặt, chậm rãi nói:” Tất cả các ngươi đứng lên. Hôm nay chính là sinh tử tồn vong, có lẽ ngày hôm nay các ngươi sẽ thân tử linh tiêu tại Thiên Thần Phong này, các ngươi có lời nào oán hận? Trong lòng có sợ hãi không?”
“Tính mạng của chúng ta phần lớn là do sư tôn ban cho, lại truyền thụ cho chúng ta phương pháp tu hành, có ân tái tạo. Hôm nay nếu quả thật thân tử linh tiêu thì coi như đem tính mạng trả lại cho sư tôn, nào có oán hận?” Đoan Mộc Long Đài cao giọng quát, giọng nói âm vang. Nếu không phải trên khuôn mặt của hắn không có bất kỳ biểu cảm nào có lẽ những lời nói này càng làm cho mọi người cảm động cùng phấn khởi.
“Đúng vậy, nếu không phải sư tôn cứu giúp ta đã sớm chết ở băng tuyết, há lại có được tu vi như hôm nay?” Mặc Nho đứng dậy, quạt xếp trong tay soạt một phát mở ra, nhẹ nhàng lay động.
“Dã Cuồng Nhân ta chỉ nói một lời, nếu không có sư tôn thì hai mươi năm trước ta đã chết đói rồi, cái mạng này không phải của ta.” Dã Cuồng Nhân đứng dậy như một tòa thiết tháp.
“Thân tử linh tiêu, không lùi nửa bước!”
Đám người Diệp Vân đứng lên cao giọng quát, giọng nói dường như hóa thành Lôi Âm ù ù rung động trên không trung Thiên Thần Phong.
Tô Hạo nhìn mười tên đệ tử, trong mắt toát ra một tia cảm động, hắn vung tay lên giọng nói ngưng trọng âm vang hùng hồn.
“Bày trận!”