Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 372 : Ba Đầu Sáu Tay

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch: aluco



Hỏa Vân Thánh Giả chợt quát một tiếng, đám kim quang đột nhiên bắn ra xa, tất cả sương mù đều bị tiêu tán không còn, Thiên Địa trong sáng.



Cùng lúc đó, sáu đạo công kích ngưng tụ của bọn Diệp Vân cũng đã đến, mặc kệ Hỏa Vân Thánh Giả có tránh né cỡ nào cũng khó có khả năng đồng thời tránh né được.



Nhưng mà trên mặt của Hỏa Vân Thánh Giả lại không có bối rối chút nào, tựa hồ hắn căn bản không nghĩ tới tránh né. Theo kim quang mãnh liệt bắn ra toàn thân hắn tựa hồ được bao phủ một tầng mờ mịt, kim quang lượn lờ quanh thân thể thản nhiên đối mặt với tất cả công kích.



Ngay khoảnh khắc sáu đạo công kích va chạm vào thân thể của hắn, trong tầng mờ mịt kim quang mãnh liệt bắn ra, dường như mấy vạn mũi tên nhọn kim sắc bắn thẳng ra, kim sắc quang mang đại thịnh che giấu đi cả sáu đạo công kích.



Diệp Vân cảm thấy trong lòng giật lên một cái, một cỗ man lực chưa từng có trước đây đột nhiên kéo tới. Diệt Thế Thần Lôi đã chạm vào người Hỏa Vân Thánh Giả vậy mà đã mất đi liên hệ, thần lôi này chính là tất cả Lôi Linh khí trong cơ thể hắn ngưng tụ mà thành cùng tâm thần hắn tương liên, giờ phút này rõ ràng đã bị chặt đứt không còn bất luận cảm thụ gì.



Diệp Vân chỉ cảm thấy yết hầu ngòn ngọt, một ngụm máu tươi từ trong miệng không kềm chế được chảy ra, từ trên không trung hóa thành từng điểm huyết hoa rơi đầy trên mặt đất.



Vẫn chưa hết, cỗ man lực kinh khủng này trong nháy mắt đánh trúng hắn liền truyền đến dưới chân hắn đánh vào trên người Đoan Mộc Long Đài cùng Lã Thiên Thu, hai người này đều là Trúc Cơ Cảnh cao thủ thông qua Thập Sát Trận lực lượng tương liên đã có tu vi tương đương Trúc Cơ Cảnh lục trọng, nhưng mà đối mặt với cỗ man lực đã bị Diệp Vân triệt tiêu mất một tầng vẫn không có cách nào ngăn cản.



Hai người oa lên một tiếng, nhịn không được phun ra máu tươi rồi cả hai ngã từ không trung xuống.



Man lực tràn đầy này vẫn chưa hết tiếp tục phóng xuống phía dưới điên cuồng oanh kích bọn hắn, không có chút nào ngoài ý muốn ba người phía dưới cũng phun ra máu tươi bay rớt ra ngoài.



Man lực tràn đầy này chẳng những không yếu bớt chút nào mà dường như càng ngày càng mạnh hơn, tiếp tục xung kích bốn người phía dưới. Bọn người Hóa Văn không ngăn cản được, áp lực cực lớn khiến cho thất khiếu bọn hắn đều chảy ra máu tươi, trong miệng phun ra máu tươi càng nhiều hơn. Lực lượng cuồng bạo như một búa tạ giáng lên người bọn họ, dù cho Hóa Văn có được Thổ hệ Linh khí không ngừng đem man lực truyền xuống mặt đất nhưng cũng không có tác dụng, chẳng qua chỉ chèo chống được chừng hai cái công phu hô hấp thì bốn người trực tiếp bị đánh bay ra ngoài tầm mười trượng, toàn thân đầm đìa máu tươi, hôn mê bất tỉnh.



Ở bên kia, Tô Hạo cùng Yến Trường Xuân miệng phun ra máu tươi, trong miệng phát ra tiếng kêu đau đớn, hai người bay ra ngoài xa trăm trượng va chạm nặng nề đụng vào làm một núi đá lớn nát bấy. Hai người mặc dù không hôn mê nhưng bản thân bị trọng thương, trong cơ thể không còn nửa điểm chân khí có thể điều động, chỉ có thể giúp nhau đứng lên chứ không còn sức lực để đánh một trận.




Mộ Dung Vô Tình nói:” Còn không lâm vào tuyệt tử chi địa làm sao có thể đột phá, ta chỉ phục dụng một quả Vạn Thọ Chuyển Hồn Đan.”



“Vạn Thọ Chuyển Hồn Đan?” Thanh âm kinh ngạc của Hỏa Vân Thánh Giả vang lên trên không trung:” Không thể tưởng được là ở một nơi như Tấn quốc lại có tồn tại loại đan dược này, tại Đại Tần đế quốc thì Vạn Thọ Chuyển Hồn Đan cũng là đan dược cực kỳ trân quý, phục dụng một quả thì có thể khôi phục tất cả thương thế thậm chí còn có thể gia tăng trăm năm thọ nguyên. Chẳng qua là cả đời chỉ có thể phục dụng một quả, ngươi có lẽ đã quá lãng phí rồi.”



“Hôm nay nếu chết ở chỗ này thì có một trăm miếng Vạn Thọ Chuyển Hồn Đan cũng vô dụng.” Mộ Dung Vô Tình lạnh lùng nói.



“Chuyện đó cũng không tệ, ta xem ngươi thiên tư cực cao, tâm chí kiên định nên cho ngươi một cơ hội, bái nhập làm môn hạ của ta theo ta quay về Huyền Nguyên Tông, có ta bồi dưỡng chắc hẳn không cần một trăm năm đã có thể vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, phá đan sinh anh.” Hỏa Vân Thánh Giả lúc này lại rõ ràng sinh ra ý luyến tiếc tài năng.



Mộ Dung Vô Tình cười lạnh một tiếng, nói:” Trăm năm mới có thể vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp sao? Có muốn đánh cuộc với ta hay không, chỉ cần năm mươi năm ta có thể phá đan sinh anh, trở thành Nguyên Anh lão tổ.”



Hỏa Vân Thánh Giả khẽ giật mình, cả giận nói:” Ngu ngốc, ngây thơ, không biết trời cao đất rộng. Ngươi tuy rằng thiên phú cực cao nhưng nếu muốn trong vòng trăm năm phá đan sinh anh cũng là ngàn vạn khó khăn, hầu như là chuyện không thể nào, nếu có ta bồi dưỡng cũng chỉ có ba thành cơ hội. Dám “chém gió” mà không biết ngượng nói là năm mươi năm có thể trở thành Nguyên Anh lão tổ, xem ra đầu óc của ngươi cũng không khá lắm, muốn trở thành đệ tử của ta thì đầu óc quan trọng hơn là thiên phú.”



“Nói nhảm dài dòng nửa ngày còn chưa chịu động thủ, vừa rồi Kim Quang Trảm Thần Quyết chắc hẳn đã tiêu hao hết chân khí của ngươi, nếu không khôi phục chân khí chỉ sợ ngươi tiếp không được công kích kế tiếp của chúng ta.” Mộ Dung Vô Tình lạnh lùng quát.



Hỏa Vân Thánh Giả giận dữ, hắn chưa từng bị người khác xem thường như thế, Kim Đan Cảnh thất trọng cường giả như hắn đều có tôn nghiêm, ngươi đã nói như thế thì phải đem tất cả bọn ngươi đều chém giết mới có thể chuộc lại tội nghiệt của các ngươi dám xem thường Kim Đan Cảnh thất trọng cường giả.



Trong mắt Hỏa Vân Thánh Giả hiện lên tinh mang, không thấy hắn có bất kỳ động tác nào nhưng toàn bộ khí thế trên người phát sinh biến hóa, rõ ràng xông thẳng lên trời tạo thành một hư ảnh tượng thần phía sau hắn. Một hư ảnh ba đầu sáu tay, ba khuôn mặt phân biệt ra phẫn nộ, đau khổ, vui cười. Sáu cánh tay phân biệt cầm chùy, cầm thương, cầm kiếm, cầm đao và hai kiện bảo vật có hình thù kỳ lạ trước đây chưa từng gặp.



“Ba Đầu Sáu Tay? Hóa ma yêu binh?”



Đôi mi thanh tú của Thủy Thanh Huyên chau lên, không còn có nửa phần bình thản, lên tiếng kinh hô.