Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 380 : Tụ hợp

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch: aluco



Diệp Vân cả kinh ôm lấy Tô Linh, phát hiện trong ngực Tô Linh dường như có cục than cốc cháy đỏ, nóng kinh người.



Diệp Vân ôm lấy Tô Linh, thân hình nhoáng lên chỉ chốc lát đã gặp được đám người Thất trưởng lão chào đón.



“Sư tôn, người xem Tô Linh thế nào.” Trong tiếng nói của Diệp Vân tràn đầy lo lắng.



Thất trưởng lão thò tay sờ trán Tô Linh, vô thức thu trở về, trán Tô Linh nóng hổi, độ nóng vượt xa tưởng tượng, nếu không phải là tu hành giả chỉ sợ nếu có độ nóng như thế này thì đã bị phỏng.



Sắc mặt Thất trưởng lão lập tức ngưng trọng, lão chau mày nắm lấy tay của Tô Linh, chậm rãi rót chân khí vào.



“Nàng có lẽ không có việc gì, trong cơ thể tràn đầy sinh cơ, không thấy có nửa điểm bất thường. Vì sao đầu và toàn thân nóng lên thì ta không biết, ta muốn quan sát kỹ lưỡng một chút.”



Diệp Vân nhìn vào ngực nữ hài, vẫn còn có chút lo lắng, ánh mắt lại tìm đến Yến Trường Xuân.



Yến Trường Xuân vẫy vẫy tay nói:” Nếu như Thất trưởng lão nói không có việc gì thì chắc là không sao. Thất trưởng lão đối với Hoàng Đan rất có kinh nghiệm, hôm nay chúng ta trước hết tìm một chỗ ở ổn định sau đó tìm xem có biện pháp nào để trị liệu cho Tô Linh.”



Diệp Vân gật gật đầu, chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể giải quyết như thế.



Tô Ngâm Tuyết đứng ở bên cạnh cũng không nói lời nào, ánh mắt của nàng chỉ dừng lại một lát trên mặt của Tô Linh sau đó nhìn về phía trời cao, tựa hồ Thủy Thanh Huyên cùng Tô Hạo vẫn còn đứng ở đâu đó không tiêu tán theo gió.



“Ngâm Tuyết sư tỷ, chúng ta đi.” Diệp Vân thầm than một tiếng, Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên dắt tay nhau mà đi, lưu lại hai nữ hài là Tô Linh cùng Tô Ngâm Tuyết cũng là làm khó cho các nàng. Phải biết rằng Tô Ngâm Tuyết tuy rằng lớn hơn mấy tuổi, bình thường cũng thành thục hơn xa Tô Linh nhưng dù sao cũng là nữ hài tử chưa đến hai mươi tuổi, từ nhỏ đã được cha mẹ che chở, lớn lên về sau cũng chưa từng đối mặt với tuyệt cảnh, cũng chưa từng gặp cảnh sinh ly tử biệt.



Tô Ngâm Tuyết phục hồi tinh thần lại, ánh mắt có chút ngốc trệ, nàng ngẩng đầu nhìn Diệp Vân, nước mắt không tự chủ lăn xuống. Nàng cũng không nói lời nào, lẳng lặng đi theo sau lưng Diệp Vân cùng bọn hắn hướng về phía ngọn núi xa xa bay vút đi.
“Nếu nói như vậy thì nha đầu Thanh Huyên kia thật là Hi Linh Yêu Tộc Thánh Nữ?” Hắc trưởng lão thanh âm run rẩy, vội vàng hỏi.



“Đúng vậy, chính là Huyên Di thi triển Yêu tộc thần thông mới cùng Hỏa Vân Thánh Giả đồng quy vu tận.” Diệp Vân gật gật đầu, lập tức liền đem tất cả sự việc kể ra.



Sau khi Diệp Vân nói xong tất cả mọi người đều trầm mặc. Tu vi của Hỏa Vân Thánh Giả cao tuyệt thì mọi người đều biết, chẳng qua là không nghĩ đến lại cường hãn đến mức này, càng làm bọn họ bất ngờ chính là Thủy Thanh Huyên lại là Hi Linh Yêu Tộc Thánh Nữ, hơn nữa lại tu luyện một môn thần thông, cuối cùng không tiếc tự bạo tu vi cùng Hỏa Vân Thánh Giả đồng quy vu tận, cái uy lực cường đại kia vậy mà đem trọn cả Thiên Kiếm Tông san thành bình địa.



Diệp Vân cũng không nói cho bọn hắn biết Thủy Thanh Huyên thi triển chính là Đại Yêu Điểm Thần Quyết, hắn không muốn cho quá nhiều người biết rõ sự tồn tại của môn thần thông này, nếu không về sau vạn nhất để hé lộ ra phong thanh sẽ gây bất lợi cho Tô Linh.



Chứng kiến Diệp Vân không nói đến Đại Yêu Điểm Thần Quyết, Mộ Dung Vô Tình cùng đám người Yến Trường Xuân ngầm hiểu lẫn nhau, đem việc này chôn sâu tận đáy lòng. Về phần Thất trưởng lão càng không phải bàn tới, giờ phút này tất cả tâm thần của lão đều đặt ở trên người Tô Linh, muốn tìm biện pháp để tiến hành trị liệu cho nàng.



“Hai vị trưởng lão, toàn bộ Thiên Kiếm Tông chỉ còn lại các ngươi sao?” Yến Trường Xuân nhìn đội ngũ trước mắt cộng lại cũng không quá năm sáu chục người, giọng nói thoáng có chút run rẩy.



Hắc trưởng lão gật gật đầu, nói:” Lúc ấy ta chỉ kịp tới đem đệ tử phụ cận mang ra trăm dặm, đệ tử của hắn chẳng qua chỉ được thông tri một tiếng, cũng không biết là bọn họ có thể chạy thoát hay không.”



Yến Trường Xuân im lặng, mười vạn đệ tử của Thiên Kiếm Tông chỉ sợ trốn thoát rải rác không được mấy, dù cho có thoát cũng chỉ là số ít, nếu có tập hợp lại chỉ sợ cộng tất cả cũng chỉ có mấy trăm mà thôi. Những đệ tử ngoại môn cùng đệ tử tạp dịch tu vi nông cạn, căn bản không có khả năng chỉ trong thời gian ngắn chạy ra ngoài trăm dặm.



“Có thể còn sống là tốt rồi, chúng ta trước hết tìm một chỗ thu xếp ổn thỏa, tu chỉnh một phen, xây dựng lại Thiên Kiếm Tông một lần nữa.” Yến Trường Xuân chậm rãi thở ra một hơi xả giận, ánh mắt đột nhiên hiện lên vẻ lẫm liệt cùng kiên quyết.



Chúng đệ tử nghe vậy đều chấn động trong lòng, trong lồng ngực một cỗ ý chí lẫm liệt bay thẳng vào trong óc.



Diệp Vân nhìn nhìn bọn hắn, ánh mắt rơi vào khuôn mặt của Tô Linh, gương mặt nữ hài đỏ bừng, vòng ấn ký màu lam trên trán lại càng phát ra rõ ràng.



Cái ấn ký này, giống như đã từng xuất hiện qua.