Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 382 : Cảm ngộ phù văn

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch: aluco



"Vô Tình sư huynh, ngươi lúc nào tiến về Đại Tần đế quốc?"



"Ba ngày sau."



"Ba tháng sau ta đi tìm ngươi."



“Tốt!”



Đỉnh núi, Diệp Vân cùng Mộ Dung Vô Tình đứng sóng vai, hai người nhìn về phía xa xa hoàng hôn đang buông xuống, giọng nói nhàn nhạt.



“Hiện tại tu vi ngươi còn chưa đủ để có thể đi về Đại Tần đế quốc, rất khó đặt chân. Nếu như Tô Hạo huynh đem toàn bộ tu vi ngưng thành Bản Mệnh phù văn truyền thụ cho ngươi, ta cảm thấy ngươi có lẽ nên cố gắng nghiên cứu một phen, có lẽ sẽ có đột phá."Mộ Dung Vô Tình rất ít khi nói nhiều như vậy, hắn quay đầu nhìn Diệp Vân, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng.



Diệp Vân gật gật đầu: "Ta vốn là có ý nghĩ như vậy, chỉ bất quá không nghĩ sẽ kế thừa tu vi cùng cảnh giới của sư tôn, mà là muốn từ trong đó tìm được một ít phương hướng có thể dẫn dắt cho ta, đó là tìm ngọc trong núi đá. Mà ta vẫn muốn tìm đường đi cho riêng bản thân mình."



Mộ Dung Vô Tình gật gật đầu không nói gì thêm, nhìn về phía Tây nơi vầng thái dương đang rơi xuống, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn, một điểm hy vọng.



“Đúng rồi, Vô Tình sư huynh có tìm được Vô Ngân không? Còn những đệ tử khác nữa?” Diệp Vân chợt nhớ tới, thấp giọng hỏi.



“Không có, có lẽ tất cả đã chết. Đại kiếp nạn lần này không có cách nào vượt qua chính là số mệnh chưa đủ, sớm muộn gì cũng phải chết, không cần để ý.” Mộ Dung Vô Tình lắc đầu, trong mắt hiện lên một tia lãnh ý.



Mộ Dung Vô Ngân chính là đệ đệ mà hắn thích nhất, ngày bình thường có rảnh cũng sẽ tiến hành truyền thụ cho hắn, phụ đạo tu hành. Không nghĩ đến Thiên Kiếm Tông một trận chiến lại có thể kịch liệt như thế, ngay cả Mộ Dung Vô Ngân cũng biến mất vô tung, thi thể đều không có tìm được.


Không Gian pháp tắc!



Vô Ảnh tam trọng!



Truy Vân Cản Nguyệt thủ!



Trong lúc nhất thời trong đầu Diệp Vân xuất hiện rất nhiều đạo tin tức, có lĩnh ngộ đối với Thiên Đại pháp tắc, có công pháp tu luyện, có cảm ngộ kinh nghiệm chiến đấu, có nhận thức đối với thiên tài địa bảo, đan đạo kỳ hoàng,…



Những cảnh tượng hoa mỹ cơ hồ khiến trong óc Diệp Vân triệt để biến thành một… nồi cám heo, nếu không phải hắn tu luyện Tôi Tiên Tâm Pháp lại có Tiên Ma Chi tâm lúc nào cũng ngưng luyện linh hồn của hắn, chỉ sợ giờ phút này Diệp Vân đã biến thành một người ngu ngốc.



Bảy mươi tám đạo pháp tắc, đối với lĩnh ngộ tu vi có năm mươi bốn loại, mà các loại thần thông thuật pháp cũng có hơn ba mươi đạo, những thứ khác cũng có hơn trăm đạo hữu dụng, muốn lĩnh ngộ hết thì tới khi nào? Trách không được Bản Mệnh phù văn đúng là kế thừa trực tiếp, chỉ trong thời gian ngắn có được thực lực như chủ nhân của phù văn, mặc dù không cách nào triển khai mười thành nhưng cũng được bảy tám phần bộ dạng.



Diệp Vân hiện tại tự mình lĩnh ngộ từng đạo, so sánh, muốn từ trong đó rút ra những gì tinh túy nhất để cho sự lĩnh ngộ lý giải của hắn đối với Thiên Đạo càng khắc sâu. Thế nhưng tốc độ tiến hành lại quá chậm, những tin tức bình thường thì không nói, thế nhưng lĩnh ngộ đối với Thiên Đạo cùng tu luyện mỗi một đạo tìm hiểu là mất mấy canh giờ, thậm chí mất thời gian vài ngày. Nếu đem toàn bộ những thứ này tìm hiểu chỉ sợ không mất thời gian một hai năm là không thể nào làm được đấy.



Một hai năm thời gian đối với tu đạo chi sĩ mà nói căn bản không coi là cái gì, có những tu sĩ một lần bế quan là mất mười năm thậm chí mấy chục năm. Một hai năm chỉ là một cái nháy mắt mà thôi.



Nhưng mà, Diệp Vân không có thời gian bởi vì Tô Linh không thể nào đợi được lâu như vậy.

Diệp Vân chau mày, quyết định trước hết tìm hiểu một ít tin tức về lĩnh ngộ Trúc Cơ Cảnh, sau đó tìm hiểu qua loa cảm thụ một ít tri thức Kim Đan Cảnh rồi sẽ phá quan mà ra.



Ngay thời điểm khi hắn vừa muốn quyết định buông tha đại bộ phận tin tức trong Bản Mệnh phù văn, chỗ sâu trong mi tâm Diệp Vân đột nhiên quang ảnh hai màu Hắc Bạch đại thịnh hóa thành một dòng suối Hắc Bạch tuôn chảy, lập tức tràn ngập thân thể của hắn.



Tiên Ma Chi Tâm, lại chính mình hành động.