Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 399 : Tứ Tượng Đồ Lục Trận

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch: aluco



Ngươi thật sự cho rằng nắm chắc phần thắng sao?



Diệp Vân lạnh lùng nhìn Đoàn Nghiễm Thần, trong mắt không có sát ý cùng phẫn nộ, chỉ có sự bình tĩnh giống như giếng cổ.



Đoàn Nghiễm Thần mỉm cười nhìn Diệp Vân, nói: "Chẳng lẽ không đúng sao?"



Diệp Vân cười cười, ánh mắt đảo qua bốn gã Ẩn Long Vệ toàn thân đen kịt, chậm rãi nói: "Trúc Cơ Cảnh tu vi đỉnh phong, cũng khó trách ngươi có thể ẩn nấp nhiều năm như vậy. Xem ra cái vương vị này cũng không nên ngồi a, thời khắc nào cũng sẽ có người tới hại ngươi."



Đoàn Nghiễm Thần cũng không sợ Diệp Vân kéo dài thời gian, hắn vừa rồi bị trọng thương, Diệp Vân càng kéo dài thời gian, đối với sự khôi phục thương thế của hắn lại càng có trợ giúp. Bốn gã Ẩn Long Vệ đã đem Diệp Vân vây khốn, chỉ cần khoảng nửa canh giờ nữa, thương thế bên trong cơ thể Đoàn Nghiễm Thần có thể khôi phục lại, đến lúc đó năm người liên thủ uy lực lại càng là bất đồng, chính là Kim Đan Cảnh sơ kỳ cao thủ, cũng có sức đánh một trận, chứ đừng nói đến Diệp Vân.



"Nếu như ngươi còn có gì chưa hoàn thành, ta ngược lại là có thể giúp ngươi." Đoàn Nghiễm Thần vừa cười vừa nói.



Diệp Vân nhún nhún vai, lắc đầu nói: "Ta vốn là cũng muốn hỏi ngươi những lời này đấy, ai biết được ngươi lại nói ra trước rồi, thật sự là đáng tiếc."



Sát ý trong mắt Đoàn Nghiễm Thần chợt lóe lên, khoát tay áo.



Thái độ của Diệp Vân làm cho hắn cực kỳ tức giận, bị bốn gã Ẩn Long Vệ Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong vây khốn, vậy mà còn dám nói loại lời này, thật sự là không biết chết sống.



Bốn gã Ẩn Long Vệ này cùng một chỗ tu hành nhiều năm, vô cùng ăn ý với nhau, một bộ liên thủ hợp kích chi thuật kia lại làm cho công kích của bọn hắn cùng phòng ngự đều tăng cường gấp mười lần, coi như là đối mặt Kim Đan Cảnh cường giả cũng có sức đánh một trận. Diệp Vân ngươi đã kiêu ngạo như thế, vậy thì chết đi.



Ẩn Long Vệ toàn thân một mảnh đen kịt chứng kiến Đoàn Nghiễm Thần giơ tay lên vẫy nhẹ, lập tức hắc mang trên người mãnh liệt bắn ra, lập tức trên không trung giao thoa, dệt thành một cái lưới lớn, từ trên đỉnh đầu Diệp Vân rơi xuống.



Tấm lưới lớn đen kịt này cũng không phải là do chân khí của bọn hắn ngưng tụ mà thành, mà là một kiện Huyền Khí cực phẩm, chia ra làm bốn, tạo thành một tấm lưới lớn đen kịt, kịch độc vô cùng, uy lực tuyệt luân.



Trên bầu trời, một cỗ khí tức âm lãnh đột nhiên dâng lên, không khí hơi có mùi tanh hôi tại chính giữa trời cao chuyển động, Huyền Khí cực phẩm này bên trên rõ ràng còn bôi thêm kịch độc, một khi bị lưới lớn vây khốn, da thịt bị cắt đứt, kịch độc trong đó ngay lập tức sẽ nhanh chóng chui vào nhân thể, tê liệt Linh Hồn, không cách nào nhúc nhích.


Đoàn Nghiễm Thần làm sao có thể tin tưởng được hết thảy những gì vừa nhìn thấy nơi đây. Ẩn Long Vệ thi triển Huyền Khí cực phẩm trong đó ẩn chứa uy lực thế nào Đoàn Nghiễm Thần đã quá rõ ràng, dù hắn tu vi đã đến trình độ này nhưng chỉ cần bị khốn trụ cũng tuyệt không còn khả năng sống sót, chớ đừng nói chỉ giơ tay nhấc chân là đem món Huyền Khí cực phẩm này chém vỡ.



"Làm sao có thể? Hắn làm sao làm được? Hắn đã làm điều đó như thế nào?" Đoàn Nghiễm Thần trong lòng kinh hãi muôn phần, hung hăng nhìn chằm chằm vào Diệp Vân.



Bốn gã Ẩn Long Vệ ngược lại tuy rằng cũng hơi có kinh ngạc, nhưng chỉ là thoáng qua mà thôi. Bọn hắn từ lúc tiếp nhận huấn luyện cũng đã đem tâm tình phong ấn, dù cho có đối mặt với hấp dẫn lớn hơn nữa cũng có thể bất vi sở động ( không có động tĩnh ). Trong mắt bọn họ, chỉ có Đoàn Nghiễm Thần là chủ nhân, sinh tử của bản thân đều do hắn khống chế.

Đối với bọn hắn mà nói, kỳ thật không có khái niệm gì là sống hay chết, chủ nhân muốn ngươi sống thì sống, muốn ngươi chết là chết, vô cùng đơn giản, căn bản sẽ không làm trái.



Bọn hắn tuy rằng trong mắt cũng là hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng kinh ngạc không phải là Diệp Vân có thể phá vỡ công kích của bọn hắn, mà cảm thấy kinh ngạc bởi vì Huyền Khí cực phẩm do bọn hắn đã ngưng luyện rất nhiều năm lại bị nghiền nát, bọn hắn không thể tưởng được vũ khí làm bạn nhiều năm lại bị phá huỷ như vậy.



Về phần Diệp Vân chết hay sống, bọn hắn không quan tâm, Diệp Vân làm cách nào chém vỡ Huyền Khí này, bọn hắn cũng không quan tâm.



Bọn hắn, chỉ chờ mệnh lệnh kế tiếp.



"Ngưng luyện Tứ Tượng, lại chuyển Ngũ Hành, nhất định phải đem Diệp Vân giết chết."



Đoàn Nghiễm Thần phẫn nộ quát một tiếng, trong tay kim mang hiện lên, một thanh Long đầu bảo đao xuất hiện ở bàn tay của hắn.



Bốn gã Ẩn Long Vệ theo thanh âm hắn vang lên, bỗng nhiên thay đổi bốn cái phương vị đem Diệp Vân vây quanh, dưới chân bọn họ bất đinh bất bát (*không khép không hở), quang ảnh màu đen trong tay không ngừng lưu chuyển, sau đó mãnh liệt đẩy ra, khí tức màu đen lập tức khuếch tán ra, đem bốn người bọn họ liên hệ cùng một chỗ.



Diệp Vân lạnh lùng nhìn biến hóa của bọn hắn, cũng không có tiếp tục ra tay, hắn tìm hiểu rồi năm đạo pháp tắc, giờ phút này thực lực chân chính đã là đệ nhất nhân dưới Kim Đan Cảnh, đừng nói là Ẩn Long Vệ bốn người liên thủ, cho là có đến thêm bốn người nữa, hắn cũng không có chút nào sợ hãi.



" Tứ Tượng Đồ Lục Trận!"



Đoàn Nghiễm Thần hét lớn một tiếng, Long đầu bảo đao trong tay đột nhiên chém xuống, một cỗ đao mang bay thẳng ra, chém về phía Diệp Vân.



Cùng lúc đó, hắc mang trong tay bốn gã Ẩn Long Vệ lần nữa tăng vọt!