Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 421 : Đều là của ta

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch giả: aluco



Ba nghìn miếng cực phẩm Linh Thạch mua một quả Long Huyết Tinh Thạch bình thường, đã làm cho tuyệt đại bộ phận người mua để bán lại kiếm lời bỏ cuộc. Bất quá, giá tiền này còn dọa không ít kẻ muốn mua thật sự.



"3500 miếng!"



Giọng nói nhàn nhạt, một thanh âm chưa từng xuất hiện bỗng vang lên.



Chỉ thấy một gã thanh niên từ phía sau hội trường đứng dậy, chậm rãi nói ra.



Thanh niên phong thần tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, trên người mặc một bộ quần áo kiếm khách màu xanh da trời, mơ hồ có một loại xuất trần chi ý.



"Ồ, là Tuyệt Trần của Phi Tinh Môn, hắn đến đây từ lúc nào, tại sao ta lại không phát hiện được?"



"Hình như là vừa mới vào, nếu không với dung mạo cùng thanh danh của gia hỏa này, đã bị mọi người phát hiện từ lâu."



"Tuyệt Trần đã xuất hiện, Phi Tinh Môn Tuyệt Trần a, nghe nói thời điểm cách đây ba năm lúc hắn hai mươi tuổi đã trùng kích đến Kim Đan Cảnh, tu vi hiện tại đã đạt đến Kim Đan Cảnh tam trọng, thật sự là không thể tưởng tượng nổi."



"Nói nhảm, hắn chính là đệ tử kiệt xuất nhất của Phi Tinh Môn trong nghìn năm qua, tông môn cũng trọng điểm bồi dưỡng, tu vi có được như hôm nay cũng là bình thường."



"Gia hỏa này hình như được dự định là người tiếp nhận vị trí môn chủ đời kế tiếp, tài nguyên trong tông môn tùy ý hắn điều động, nếu quả thật hắn muốn tranh đoạt Long Huyết Linh Thạch này, vậy thì có trò hay để xem rồi."



Ngay khi tên thanh niên tên Tuyệt Trần của Phi Tinh Môn xuất hiện, tiếng ra giá trong hội trường lập tức ngưng bặt, tựa hồ ai cũng không muốn tham gia nữa.



Con mắt Diệp Vân híp lại, liếc nhìn Tuyệt Trần, xoay người nói: "Bốn nghìn miếng, rốt cuộc cũng có người chịu chơi rồi, dân chơi là phải chơi cho lớn, mỗi lần chỉ tăng giá có một trăm thì mất mặt quá rồi."



Trong hội trường một đám người sắc mặt trở nên khó coi, thiếu chút nữa nổi điên lên, tiểu tử này đúng là đang cười nhạo bọn hắn không có tiền, những kẻ nghèo.
Loại khách hàng lớn như Diệp Vân này không phải lúc nào cũng có, nếu như có thể ít xuất hiện ở kinh đô trong những sinh hoạt thường ngày thì tốt, nếu thế thì việc buôn bán sau này của hắn có thể thủy trường lưu (*sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu), việc kiếm được phần trăm hoa hồng của hắn càng nhiều.



Chẳng qua việc ít xuất hiện lại không phải là tính cách của Diệp Vân, chưa kể chuyện ít xuất hiện cũng không phải là việc trên đấu giá hội mua lấy quá nhiều đồ vật, muốn trông chờ mua ở Đan Đỉnh Lâu một vài đồ vật gì đó thì giá cả cũng không quá cao, phần trăm trích cho Đan Vu Thuần cũng không quá nhiều.



Bốn kiện vật đấu giá, Diệp Vân mua ba kiện, hao tốn bảy nghìn tám trăm miếng cực phẩm Linh Thạch, một vạn định mức đã tiêu gần hết.



"Đấu giá hội lần này tổng cộng có bảy kiện vật đấu giá, mỗi một kiện đều cực kỳ trân quý. Giá cả bốn kiện bảo vật trước mọi người cũng biết, mà ba kiện vật đấu giá sau đây mới là tiết mục chính của đấu giá hội lần này, nhất định sẽ không để cho các ngươi thất vọng." Ánh mắt Nhạc Vân Phàm đảo qua mọi người trong hội trường, giọng nói lúc đó trở nên cao vút.



Tinh thần của mọi người trong hội trường trở nên sôi sục thoạt nhìn có chút kích động, ngay cả trên gương mặt của Chư Cát Xung cùng Tăng Huyền cũng hiện lên vẻ chờ mong, mục đích của bọn hắn đến đây chính là nằm trong ba kiện vật đấu giá này.



"Trong ba kiện vật đấu giá này, Thần Tú Cung ta muốn một kiện trong đó." Chư Cát Xung bỗng nhiên đứng dậy, chậm rãi nói ra.



Trong lúc nhất thời, trong hội trường hoàn toàn tĩnh lặng, không ai lên tiếng.



"Thần Tú Cung muốn một kiện, Phi Tinh Môn ta cũng muốn một kiện." Tuyệt Trần cũng đứng dậy, lạnh lùng nói.



Trong khoảnh khắc, tiếng xì xào bàn tán nổi lên bốn phía, hiển nhiên cảm giác chấn nhiếp của Phi Tinh Môn so với Thần Tú Cung thì kém xa. Bất quá, cũng không ai lên tiếng phản đối, dù sao đấu giá chính là do giá cả quyết định, ngươi nói là của ngươi thì sẽ là của ngươi sao?



"Còn có cái kiểu đấu giá như vậy sao? Chư Cát Xung cùng Tăng Huyền đại ca là huynh đệ của ta, vậy thì để một kiện cho bọn hắn, còn dư lại hai kiện, ta đều muốn hết!"



Trong lúc mọi người đang xì xào bàn tán, Diệp Vân bỗng nhiên lên tiếng!



Trong khoảnh khắc, ánh mắt mọi người đều nhìn vào trên mặt hắn.



Ngươi đều muốn hết hả?