Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 437 : Cấm chế

Ngày đăng: 13:46 30/04/20


Dịch giả: aluco



Tuyệt Tâm Phong, hai chữ tuyệt tâm, chính là những tố chất cơ bản mà mỗi đệ tử của Giới Luật đường phải rèn luyện hàng ngày. Công bằng công chính, không dùng sự yêu ghét chủ quan của bản thân để làm việc, hết thảy mọi việc đều phải nói quy tắc, chứng cứ.



Trước khi có được Tiên Ma Chi Tâm, Diệp Vân là một người vô cùng chú ý quy tắc, bởi vì hắn biết rõ, tại tạp dịch viện của Thiên Kiếm Tông, chỉ có quy tắc mới có thể bảo vệ mình.



Bất quá, theo tu vi tăng lên, Diệp Vân càng hiểu rõ ràng rằng, điều kiện tiên quyết của quy tắc chính là thực lực, thực lực khi đến trình độ nhất định, coi như đã vượt qua quy tắc.



Giống như với thực lực của Diệp Vân bây giờ, nếu như trở lại Tấn quốc đã coi như vượt qua quy tắc của luật pháp. Thiên Vận Tử tại Thần Tú Cung cũng gần như vượt qua sự tồn tại của quy tắc, nếu như tu vi của Diệp Vân có thể đạt tới Nguyên Anh Cảnh, có lẽ cũng không cần để ý tới quy tắc của Thần Tú Cung.



Cho nên, Diệp Vân cũng không thèm để ý tới quy tắc, chỉ cần thông qua khảo hạch trở thành đệ tử chính thức của Thiên Vận Tử, tất nhiên sẽ đạt được số lượng lớn tài nguyên tu luyện, việc thực lực đột nhiên tăng mạnh đang ở trước mắt.



Giờ phút này Diệp Vân cũng không cần lo lắng chuyện gì, cần phải làm cho tu vi tăng lên, thông qua khảo hạch mới là đại sự hàng đầu.



Chư Cát Xung cũng không hề giảm tốc độ, mang theo Diệp Vân bay vút đi, chỉ thấy hai bên thỉnh thoảng có đệ tử xuất hiện, nhìn thấy hai người Diệp Vân lập tức dừng bước lại, khom mình hành lễ, có thể thấy Chư Cát Xung tại Tuyệt Tâm Phong cũng vào hàng có “số má”.



"Những tên này đều là đệ tử nội môn tại Tuyệt Tâm Phong, những đệ tử bình thường khác không có tư cách phi hành trên không trung, bọn hắn chịu trách nhiệm hầu như tất cả mọi việc tạp vụ tại Tuyệt Tâm Phong, đệ tử nội môn chỉ cần tĩnh tâm tu hành là đủ." Chư Cát Xung nhìn về phía những người kia gật gật đầu, dưới chân không dừng lại chút nào.



Diệp Vân không nói gì, bất quá từ phương diện này cũng có thể thấy được, Thần Tú Cung thuộc vào đại phái số một số hai tại Đại Tần đế quốc, giai cấp phân định rõ ràng, tôn ti trật tự phân ra cực kỳ rõ ràng.



Bất quá đây chính là điều mà Diệp Vân hy vọng. Hắn chỉ là một người mới mà đã trực tiếp trở thành đệ tử ký danh của Thiên Vận Tử, điều quan trọng nhất là tu vi của hắn chỉ là Trúc Cơ Cảnh tam trọng, chỉ sợ sẽ khiến rất nhiều đệ tử bất mãn, tất nhiên sẽ phát sinh mâu thuẫn, kể từ đó hắn có thể làm cho mình nổi tiếng, dùng cách hành sự bá đạo nâng cao bản thân, khiến cho cao tầng chú ý.



Tuyệt Tâm Phong cũng không lớn, xa xa nhìn lại trên ngọn núi đen nhánh không có thực vật gì cả, trụi lủi một mảnh. Tại một bình đài giữa sườn núi có vài chục gian tiểu viện, mỗi một gian tiểu viện đều tồn tại độc lập, cách xa gian bên cạnh chừng mấy trượng.



“ Đây là những gian phòng nhỏ để đệ tử ký danh cư trú, ta đi xem coi còn thừa lại bao nhiêu phòng chưa có người ở.” Chư Cát Xung dừng bước, ánh mắt nhìn vào một tòa lầu các các đó ngoài mười trượng ở phía trước.




Diệp Vân đứng ở trước cửa lẳng lặng nhìn xem, đứng trọn vẹn cả nửa canh giờ, cũng không dùng bất cứ cách gì để thử.



“Đừng nói là hắn không hiểu biết gì về cấm chế nhé?” Trịnh Đồng nhìn Diệp Vân, những năm gần đây hắn là người quản lý chỗ ở của đệ tử ký danh, chưa từng thấy qua người nào giống như Diệp Vân, trong vòng nửa canh giờ mà không dùng bất kỳ cách nào để thử phá giải cấm chế.



Chư Cát Xung cũng có chút không rõ, lẽ ra phải thăm dò trước một phen, sau đó tìm ra nơi mấu chốt trong cấm chế, từ đó nghĩ biện pháp phá giải. Còn giống như Diệp Vân cứ đứng đấy, lẳng lặng nhìn xem, căn bản không động thủ thì hắn chưa từng thấy qua.



Hai người hai mặt nhìn nhau, không biết Diệp Vân suy nghĩ theo kiểu gì.



Bất quá, cấm chế này xác thực có chút phiền phức, trong mấy chục năm qua, trong những đệ tử ký danh người phá giải nhanh nhất cũng hao tốn một canh giờ tả hữu, chậm nhất thì bỏ ra trọn vẹn một ngày một đêm, Diệp Vân chỉ cần có thể phá giải trong vài canh giờ, cũng có thể chấp nhận được.



Ngay tại thời điểm hai người còn đang nghi hoặc thì Diệp Vân bỗng nhiên hành động.



Chỉ thấy tay phải của hắn hơi hơi rung động đánh ra từng đạo quang ảnh, điều khiến cho người ta kinh ngạc là quang ảnh này không rơi vào trên cấm chế mà là bao phủ xung quanh người hắn.



Sau đó chỉ thấy Diệp Vân đột nhiên xông lên, toàn bộ thân người đâm vào cấm chế do quang ảnh đan xen vào nhau tạo nên, lập tức toàn bộ người hắn biến mất!



Biến mất!



Chư Cát Xung cùng Trịnh Đồng hai mặt nhìn nhau, hầu như không thể tin được một màn vừa nhìn thấy này.



Rõ ràng Diệp Vân vừa biến mất ở bên trong quang ảnh, tựa hồ đã vượt qua nó!



Điều này, làm sao có thể ?