Thế Giới Tiên Hiệp
Chương 448 : Lạc Lôi Cốc
Ngày đăng: 13:47 30/04/20
Dịch giả: aluco
"Băng Linh Tiên Thảo!"
Chung Hóa Lê khẽ giật mình, lập tức sắc mặt đại biến, trong mắt hiện lên vẻ khó có thể tin.
"Ngươi cũng biết Băng Linh Tiên Thảo?" Nhạc Hoài Xương nhìn thấy liền hỏi với vẻ hiếu kỳ.
"Băng Linh Tiên Thảo chính là khi tu luyện băng linh khí đến một trình độ nhất định dùng nó để tinh luyện thêm một bước khiến cho Linh khí hoá lỏng, băng linh khí hóa thành chân khí Ngưng Dịch, có thể chứa đựng được nhiều hơn, uy lực cũng mạnh mẽ thêm rất nhiều. Không biết đệ tử nói có đúng không." Chung Hóa Lê trầm ngâm một chút, chậm rãi nói ra.
"Ngươi nói không sai, mà Băng Linh Tiên Thảo này chỉ sinh trưởng tại trung tâm của Lạc Lôi Cốc. Nếu như các ngươi có thể tìm được và mang nó về như vậy có thể trở thành đệ tử chính thức của sư huynh ta." Nhạc Hoài Xương gật gật đầu, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
"Nếu như ta và Diệp Vân cùng tìm thấy và cùng mang Băng Linh Tiên Thảo về đây thì sao?" Lông mày Chung Hóa Lê chau lên, trong mắt vẫn giữ vẻ tự tin như trước.
Nhạc Hoài Xương nhìn hắn một cách đầy hứng thú, cười cười nói: "Nếu cả hai người các ngươi đều mang được Băng Linh Tiên Thảo về, tất nhiên sư huynh của ta đều thu cả hai người làm đệ tử."
"Ta chỉ thu một người!"
Thanh âm của Thiên Vận Tử vang lên một cách lạnh lùng.
Trên mặt Nhạc Hoài Xương không tỏ ra lúng túng chút nào, sờ lên cái mũi nói: "Như vậy tên đệ tử còn lại làm môn hạ của ta là tốt rồi, thủ đoạn của ta thì sư tôn của các ngươi đã biết rõ, đặc biệt là đại sư huynh Thư An Thạch của các ngươi lại càng rõ ràng, sau này cứ hỏi hắn là biết ngay."
Thanh âm của Thiên Vận Tử lại vang lên: "Ta có thể làm chứng, Đại sư huynh của các ngươi chính là nhờ chỉ điểm của hắn mà từ Kim Đan Cảnh tam trọng trực tiếp đột phá đến ngũ trọng, trước đó vài ngày đã vượt qua đại kiếp nạn, chuẩn bị lên Nguyên Anh."
Tình cảm mọi người lập tức sục sôi như cái nồi áp suất, ngay cả Chung Hóa Lê cùng Diệp Vân trên mặt cũng có chút kích động cùng kinh ngạc. Tu vi sau khi vượt qua Kim Đan Cảnh, mỗi một bước đi về phía trước đều cực kỳ khó khăn, ngoại trừ việc cần cù bên ngoài còn cần cơ duyên, Kim Đan Cảnh tam trọng đến ngũ trọng phảng phất như một cái vực sâu, Thư An Thạch cũng nhờ sự chỉ điểm của Nhạc Hoài Xương mà vừa sải bước qua đó, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
"Tốt rồi, chắc hẳn các ngươi cũng biết đại khái chuyện khảo hạch, chi tiết cụ thể thế nào có thể hỏi Nhạc sư thúc của các ngươi, bởi vì lần khảo hạch này do hắn phụ trách, dẫn các ngươi tiến về nơi khảo hạch." Ánh mắt Thiên Vận Tử hơi đổi, chậm rãi đảo qua tám gã đệ tử, nói: "Nếu như có người không muốn tham gia khảo hạch, hiện tại có thể rời khỏi, nếu đã bắt đầu tiến về phía trước mà sau đó muốn rời khỏi, như vậy lập tức giết ngay trên đường."
Đám người Diệp Vân hai mặt nhìn nhau, chuyện đã đến nước này ai lại muốn rời khỏi? Hành trình vào Lạc Lôi Cốc mặc dù nguy cơ trùng trùng nhưng thực sự có cơ duyên cực lớn, mặc dù không cách nào đạt được Lôi Mộc cùng Băng Linh Tiên Thảo, trong Lạc Lôi Cốc còn có thật nhiều thiên tài địa bảo, kỳ hoa dị thảo, mỗi một cây đều có giá trị cực lớn.
Con mắt Diệp Vân híp lại, ánh mắt nhìn về Chung Hóa Lê ở sau lưng Tăng Huyền hơn mười trượng, nếu không có việc tranh đoạt Băng Linh Tiên Thảo, việc khảo hạch tại Lạc Lôi Cốc, có thể có thú vị hay không đây?
Chung Hóa Lê tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Diệp Vân, giương mắt nhìn lại, ánh mắt của hắn lạnh như băng như đao.
Tăng Huyền cảm nhận được ánh mắt của Diệp Vân, hơi hơi quay người, ánh mắt đảo qua Chung Hóa Lê, trầm giọng nói: "Trúc Cơ Cảnh tu vi đỉnh phong, đã vậy lại có được thần hồn chi lực như thế, ngược lại là làm cho người kinh ngạc, với tu vi thần hồn này, nếu là ở nửa năm trước, ta chỉ sợ còn không phải là đối thủ của ngươi."
"Tăng sư huynh ngươi chính là tu sĩ Kim Đan Cảnh, thần hồn tất nhiên mạnh mẽ hơn một chút, bất quá nếu cùng so sánh với ta, chỉ sợ cũng không hẳn cao hơn nửa phần." Chung Hóa Lê nghe vậy, rõ ràng không nhượng bộ chút nào, trả lời.
Tăng Huyền khẽ giật mình, chân mày hơi nhíu lại, hắn xưa nay quen nói thẳng, trong lòng muốn nói cái gì cũng sẽ nói thẳng ra, lại không nghĩ rằng Chung Hóa Lê lại trả lời như vậy.
"Đúng vậy, nếu như ngươi có thể ngưng luyện Kim Đan, có lẽ Thần Niệm cũng không yếu nếu so với ta. Thôi được, hy vọng ngươi ở bên trong Lạc Lôi Cốc này có thể có được Lôi Mộc, sau khi trở về trở thành đệ tử chính thức của Thiên Vận Tử sư thúc, ngày sau cũng là nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất của Thần Tú Cung."
Chung Hóa Lê ánh mắt như đao, nhìn lại: "Băng Linh Tiên Thảo ta cũng muốn tranh giành, đến lúc đó kính xin Tăng sư huynh đừng có hạ thủ lưu tình."
Tăng Huyền thở sâu, hắn có chút đáng ghét Chung Hóa Lê, tên gia hỏa này quá mức cuồng vọng.
Tăng Huyền quay đầu đi, nhìn Diệp Vân nói: "Đã như vậy, chuyện khảo hạch các ngươi tự mình giải quyết cho tốt, về phần Băng Linh Tiên Thảo ai có thể lấy được cũng không sao cả, dù sao cũng đều giao cho Nhạc sư thúc. Diệp Vân sư đệ, trong Lạc Lôi Cốc cực kỳ khó khăn, ngươi hết thảy phải cẩn thận."
Diệp Vân gật gật đầu, nói: "Đa tạ Tăng sư huynh nhắc nhở, Nhạc sư thúc đã đem chi tiết trong cốc nói qua cho chúng ta một lần rồi."
Tăng Huyền nói: "Như thế cũng tốt. Kỳ thật nguy hiểm lớn nhất trong Lạc Lôi Cốc không phải là Lôi Đình, mà là nhân tâm."
Dứt lời, thân hình hắn phiêu hốt hướng về phía Lạc Lôi Cốc phóng vút đi, đảo mắt cũng chỉ còn lại một cái chấm đen, biến mất ở giữa núi rừng phía xa xa.
Trong mắt Diệp Vân tinh mang hiện lên, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó.
Nguy hiểm lớn nhất trong Lạc Lôi Cốc không phải là Lôi Đình, mà là nhân tâm?