Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 457 : Đệ tử Huyền Nguyên Tông

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Dịch giả: aluco



Càng xâm nhập vào trong cốc, lôi điện càng ngày càng dày đặc, cường độ cũng càng lúc càng lớn. Diệp Vân không biết Tị Lôi Phù có thể ngăn cản được công kích của lôi điện như thế nào, bất quá bây giờ hắn vẫn chưa có cảm giác gì, dù sao tu luyện lôi linh khí, hơn nữa lại là lôi linh khí tinh khiết đã đến cực hạn, lại tìm hiểu được lôi hệ pháp tắc, nếu như nói ai có thể ở bên trong toàn bộ Lạc Lôi Cốc mà có thể tung tăng như "con cá vàng" giữa vạn đạo lôi kiếp, chỉ sợ cũng chỉ có hắn.



Đương nhiên, Diệp Vân cũng không biết những cao thủ vượt qua Kim Đan đại kiếp kia khi bọn hắn đối mặt với lôi điện trong Lạc Lôi Cốc sẽ có biểu hiện thế nào, có thể ngăn cản một cách đơn giản hay là cần sự trợ giúp của Tị Lôi Phù, cái này thì không biết được.



Vị trí của Lạc Lôi Cốc cách đây hàng vạn năm trước vốn là một sơn mạch kéo dài hàng ngàn dặm, có một ngày Thiên Lôi ngứa ngáy chân tay cầm búa oanh kích lôi điện xuống làm cho cả dãy núi bị san thành bình địa, chỉ còn lại một ngọn núi chừng vài trăm dặm bị oanh kích thành sơn cốc, trong đây lôi điện đánh xuống quanh năm suốt tháng, kéo dài mãi không thôi.



Lôi điện chính là thiên phạt, những nơi nó đi qua hết thảy đều bị san thành bình địa, triệt để hủy diệt, biến mảnh sơn cốc này thành vùng đất chết.



Nhưng mà, việc thần kỳ của Thiên Đạo không thể biết được, ngay giữa vùng đất chết như thế vậy mà cũng có sinh vật ương ngạnh sinh trưởng, Lôi Mộc mà mọi người đều biết kia chính là minh chứng, huống chi theo như lời nói của Nhạc Hoài Xương bên trong cốc tại trung tâm còn có Băng Linh Tiên Thảo tồn tại.



Tốc độ của Diệp Vân cực nhanh, chỉ thoáng qua cũng đã xẹt qua hơn mười dặm, chỉ sợ không đến trăm dặm nữa là có thể đến địa phương có lôi điện dầy đặc nhất, chính là trung tâm của Lạc Lôi Cốc.



Nhưng đi không đến ba mươi dặm, Diệp Vân rốt cuộc nhìn thấy một đám người.


Hỏa Vân Thánh Giả chính là đến từ Huyền Nguyên Tông, cũng bởi vì hắn mà Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên mới chọn tự bạo bỏ mình, trong lòng Diệp Vân đã sớm âm thầm thề, một ngày nào đó phải tìm được Huyền Nguyên Tông, tàn sát toàn bộ một tên cũng không để lại. Nếu như giờ phút này gặp phải, vậy trước tiên cứ lấy tiền lãi trước đã.



Hắn vừa muốn ra tay, một thanh âm trong đầu vang lên.



"Khoan động thủ đã, trước hết để cho lũ tiểu gia hỏa của Huyền Nguyên Tông giết vài người." Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ truyền đến.



Diệp Vân khẽ giật mình, không rõ có ý tứ gì.



"Vân Hoa Tông năm đó cùng Thiên Kiếm Tông có chút ân oán, bọn hắn chính là tông môn được Thiên Kiếm Tông trợ giúp nhiều nhất, về sau lại cùng tất cả đại tông môn khác liên thủ với nhau đuổi giết Thiên Kiếm Tông. Bất quá đây không phải trọng điểm, quan trọng là..., bên trong Vân Hoa Tông có lẽ còn có một ít bí mật năm đó của Thiên Kiếm Tông, ngươi có thể nghĩ biện pháp để lấy nó từ tay bọn hắn." Kiếm Đạo lão tổ thấp giọng nói ra.



Diệp Vân thông minh thế nào, lập tức đã minh bạch ý tứ của Kiếm Đạo lão tổ. Trước hết để cho Huyền Nguyên Tông giết mấy người Vân Hoa Tông, khi thời điểm bọn hắn lâm vào tuyệt vọng lại xuất thủ cứu giúp, khi đó đệ tử Vân Hoa Tông tất nhiên cảm động đến rơi nước mắt, như vậy ngày sau từ bên trong Vân Hoa Tông tìm kiếm bí mật năm đó của Thiên Kiếm Tông cũng tương đối dễ dàng một chút.



Dù sao, đệ tử có thể tiến vào Lạc Lôi Cốc hầu như đều là tinh nhuệ do tông môn trọng điểm bồi dưỡng, với thân phận và địa vị của bọn hắn, cũng có thể nghe được một ít tin tức, dù sao cũng tương đối có lợi.



Khóe miệng Diệp Vân nổi lên một nụ cười, thần thức tán phát ra, ẩn nấp giữa đám lôi điện đầy trời, lén lút quan sát bọn hắn.