Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 476 : Lôi Linh Thú

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Dịch giả: aluco



Diệp Vân cũng chưa từng thấy qua Lôi Mộc, cho dù là ghi chép trong điển tịch cũng chỉ miêu tả đơn giản mà thôi, cũng không có thuyết minh tỉ mỉ Lôi Mộc đến cùng là bảo vật như thế nào.



Lúc Quân Nhược Lan nói phía trước có khí tức của Lôi Mộc, hơn nữa thân hình lập loè nhanh chóng bắn đi, lúc đó Diệp Vân cũng không có nửa phần chần chờ vội vàng lao theo. Mặc kệ Quân Nhược Lan có tâm tư gì ít nhất thì trước mắt mà nói, mục tiêu cơ bản của hai người cũng không khác nhau lắm. Lôi Mộc cùng hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, cũng không xung đột.



Tử sắc quang diễm lập loè vài cái trong bầu trời đầy Lôi Đình, đột nhiên biến mất, phóng nhãn nhìn lại, khắp nơi đều là Lôi Đình ngưng tụ thành hải dương, căn bản không hề có tử sắc quang diễm.



"Không thể tưởng được Lôi Mộc lại khó bắt như thế." Đôi mi thanh tú của Quân Nhược Lan cau lại, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng.



Diệp Vân không trả lời, vừa rồi khoảng cách giữa hai người và Lôi Mộc biến thành tử sắc quang diễm chỉ cách không đến ba trượng, chỉ một chút nữa là có thể bắt được nó vào trong tay, nhưng mà chỉ sau một khắc lập lòe Lôi Mộc đã biến mất.



Diệp Vân cũng không bỏ mặc như thế, lôi hệ pháp tắc đã xâm nhập vào cốt tủy của hắn, ngay tại lúc này tự nhiên phóng thích ra, nhắm về bốn phương tám hướng dũng mãnh lao tới. Làm cho Diệp Vân cảm thấy vui mừng chính là, dùng lôi hệ pháp tắc của bản thân làm chủ phóng xuất ra thần thức rõ ràng ở trong Lôi Hải như cá gặp nước, đối với Lôi Đình bốn phía có lực tương tác rất mạnh, thậm chí có thể cảm thụ ra uy lực ẩn chứa trong mỗi một đạo Lôi Đình có chỗ bất đồng.



Thần thức vẫn còn giống như thủy triều phóng xuất ra đi, vừa thoáng qua lập tức bao trùm phạm vi phạm vi tầm hơn mười trượng. Ở bên ngoài hơn mười trượng, có lẽ nguyên nhân bởi vì Lôi Đình quá mức cường hãn, cho nên rất khó dò xét.



"Đáng chết, quả nhiên đúng như ghi chép, phía dưới Lôi Đình như thế này thì thần thức phát ra tối đa chỉ có thể từ ba đến bốn trượng, căn bản tìm không thấy khí tức của Lôi Mộc." Quân Nhược Lan nhìn khắp bốn phía, đôi mi thanh tú nhíu chặt.



"Nếu như Lôi Mộc có thể dễ dàng bắt được mà nói, chắc hẳn cũng sẽ không được xem là trân quý như vậy, nếu như chúng ta phát hiện ra được bóng dáng của nó, cứ chậm rãi tìm kiếm, tin rằng sẽ có cơ hội tìm được." Diệp Vân chậm rãi nói ra.



"Diệp Vân, ngươi tu luyện thành công lôi linh khí, thần thức có thể phóng xuất ra phạm vi bao nhiêu?" Quân Nhược Lan thấp giọng hỏi.



"Chừng ba đến bốn trượng, nhiều hơn nữa thì có chút mơ hồ, cảm xúc không rõ." Diệp Vân trầm ngâm một chút, tựa hồ đang cố gắng phóng thích thần thức đi quan sát bốn phía.




"Đúng, hai con ngươi có màu tím, nó cùng với Lôi Mộc vừa rồi có sự giống nhau về màu sắc cùng cảm giác." Diệp Vân gật gật đầu.



"Lôi Mộc, chỉ là một cách gọi được ghi chép lại mà thôi, kỳ thật Lôi Mộc tại thời điểm đặc biệt có thể hóa hình, giờ phút này nó là hai con ngươi của Lôi Linh Thú, cũng có thể gọi là Lôi mục." Quân Nhược Lan lạnh lùng nói ra.



Lôi Linh Thú thì cứ đứng như vậy nhìn hai người, cũng không hề ra tay, chẳng qua là cặp mắt màu tím kia gắt gao nhìn chằm chằm vào hai người, nếu như Diệp Vân cùng Quân Nhược Lan hơi có cử động, chỉ sợ nó lập tức nhào đến.



"Vừa rồi một móng vuốt kia uy lực tuyệt cường, ta rất khó ngăn cản." Diệp Vân nhíu mày, lạnh giọng nói ra.



"Ngươi tất nhiên khó có thể ngăn cản, Lôi Linh Thú hoặc là không hiện ra, một khi xuất hiện với dạng hóa hình, như vậy tu vi thấp nhất cũng có thể so với cao thủ Kim Đan Cảnh lục trọng vượt qua Lôi Kiếp, thậm chí đạt đến Kim Đan Cảnh thất trọng, ta và ngươi không phải là đối thủ." Quân Nhược Lan thở sâu, sắc mặt ngưng trọng.



Con mắt Diệp Vân híp lại, nhìn Lôi Linh Thú cao ba bốn trượng, toàn thân lôi quang sáng lóng lánh, trong lòng không có đến nửa phần kinh hãi, ngược lại có chút hưng phấn.



Nơi đây chính là địa phương mà Lôi Đình cường thịnh nhất, trong đó chứa đầy lôi linh khí, lại có thể mơ hồ cảm giác được sự tồn tại của pháp tắc Lôi hệ. Ở chỗ này có thể nói là nơi mà Diệp Vân có thể triển khai thực lực đầy đủ nhất, cho dù đối mặt cao thủ Kim Đan Cảnh lục trọng, hắn cũng không sợ chút nào. Lôi Linh Thú trước mắt này, nếu đúng là do Lôi Đình biến thành, như vậy nếu có biện pháp có thể đem nó đánh tan. Hai con ngươi tử sắc do Lôi Mộc biến thành, chính là vật trong bàn tay của hắn.



Bỗng nhiên, trong lòng Diệp Vân khẽ động, vô thức hỏi: "Lực lượng giúp cho Lôi Linh Thú có thể thi triển ra như thế thì cội nguồn ở nơi nào?"



Quân Nhược Lan tựa hồ không nghĩ tới Diệp Vân sẽ hỏi ra vấn đề thế này, không khỏi chần chừ một chút, sau đó chậm rãi nói: "Đó là trái tim của Lôi Linh Thú, cũng chính là hạt giống Lôi Đình áo nghĩa."



Hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, rõ ràng chính là trái tim của Lôi Linh Thú, cũng là cội nguồn tất cả lực lượng của nó.



Tròng mắt Diệp Vân hơi híp lại, ngay lập tức tinh mang lóe lên.