Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 5 : Luyện Tạng

Ngày đăng: 13:40 30/04/20


Lưu Đạo Liệt ủ mưu dâng Linh Thạch

Luyện Tạng Cảnh - Diệp Vân bước chân vào​



*​



"Uỳnh!"



Một tiếng nổ lớn vang lên, cánh cửa phòng Lưu Đạo Liệt bị oanh kích hóa thành vô số mảnh vỡ bay vào, phá nát những đồ vật trang trí bên trong.



“Lưu sư thúc, đã lâu không gặp!”



Diệp Vân xuất hiện tại cửa, khuôn mặt mỉm cười chậm rãi đi tới.



Mới qua một chốc, khi gặp lại đã bảo lâu rồi không gặp khiến cho Lưu Đạo Liệt tức giận đỏ mặt tía tai như muốn thổ huyết.



“Ngươi thực sự muốn chết!” Lưu Đạo Liệt phẫn nộ gào lên.



“Ta không tự tìm tới đây thì ngươi cũng sẽ bỏ qua cho ta hay sao?” Diệp Vân cười lạnh, càng tiến lại gần.



Trong ánh mắt Lưu Đạo Liệt cuối cùng đã lộ ra một tia hoảng sợ.



“Diệp Vân, không lẽ ngươi muốn lưỡng bại câu thương? Thiên Kiếm Tông chính là thực lực vi tôn. Lúc trước ta đối xử với ngươi không tốt, nhưng bây giờ ngươi đã mạnh lên như vậy, chúng ta hoàn toàn có thể liên hợp với nhau, cần gì phải đấu đá tới đôi bên cùng chết?”



Lưu Đạo Liệt liếc mắt nhìn Diệp Vân rồi tiếp.



“Có sự trợ giúp của ta, cơ hội để ngươi tiến vào tu luyện trong Thiên Chúc Phong hoặc những nơi khác sẽ cao hơn nhiều.”



“Ngươi nghĩ ta là đứa trẻ con ba tuổi sao?”



Diệp Vân cười cười, còn chưa dứt lời thì thân thể đã như thiểm điện bắn tới trước người Lưu Đạo Liệt.



Khuôn mặt Lưu Đạo Liệt lộ vẻ khó tin, thân thể bị đánh lùi lại, máu tươi vẽ trên không rơi xuống đất như hoa, sau đó va vào vách tường đánh “Rầm” rồi rơi xuống nền nhà.


Diệp Vân phát hiện Linh lực trong cơ thể thu nhỏ lại rất nhiều nhưng mỗi tia Linh lực giống như đã được tinh luyện, áp súc trở nên tinh thuần, mỗi giọt đều ẩn chứa lực lượng cường đại.



Diệp Vân ngây người một hồi lâu mới bình thường trở lại.



Lúc trước mới được đạo ánh sáng đen trắng thâm nhập, Linh lực trong cơ thể Diệp Vân tăng lên gấp mười lần đã đủ khiến cho Lưu Đạo Liệt đạt tới Luyện Tạng Cảnh hậu kỳ cũng không đỡ nổi một quyền. Hiện tại lực lượng lại một lần nữa tăng lên gấp mười lần, nếu có gặp võ giả đạt tới Nội Tức Cảnh ngũ trọng chẳng phải cũng có sức mà đánh một trận rồi sao?



“Đạo ánh sáng đen trắng đó rốt cuộc là gì? Biến hóa trong thân thể ta nhất định có liên quan tới nó.”



Diệp Vân nín thở tập trung suy nghĩ, rà khắp thân thể mà không tìm ra tung tích của đạo sáng hai màu ấy, nhưng qua lần này có thể khẳng định trong thân thể hắn chúng có tồn tại.



Diệp Vân vẫn nhớ những việc phát sinh trong Yêu Thú Cốc, tuy hắn hôn mê ba ngày mới tỉnh lại nhưng trong mờ ảo vẫn thấy lớp lớp thần binh mặc giáp vàng như thủy triều từ xa tràn tới, sát ý ngưng tụ thành thực chất như muốn trảm phá thiên địa.



Trong lúc đó, hai thân ảnh một nam một nữ mặc quần áo màu đen và trắng không chút nào bối rối, giống như dắt tay nhau mà đi trước sự truy kích của đám thần binh mặc giáp vàng ấy. Sau đó hai đạo quang ảnh từ thân thể bọn họ lao ra, cùng hợp thành một thể rồi chui vào thân thể hắn.



Từ đó, cơ thể hắn phát sinh những biến hóa nghiêng trời lệch đất này.



Diệp Vân từ trong nhà đi ra, trên mảnh sân cũ có một cái bàn cùng hai chiếc ghế đá. Diệp Vân bước tới, nhẹ nhàng chạm vào bàn đá.



"Rắc… rắc…", một âm thành giòn tan vang lên, chiếc bàn đá liền vỡ thành năm bảy mảnh, rơi lả tả trên mặt đất.



“Linh lực quả nhiên hùng hậu, nhưng ta khống chế còn chưa thật nhuần nhuyễn.”



Diệp Vân mừng rỡ trong lòng, lực lượng biểu hiện ra còn vượt quá tưởng tượng của hắn.



Đi ra tiểu viện, Diệp Vân ngước nhìn bầu trời, ánh mắt hướng tới ngọn núi Thiên Kiếm Tông đang bị bao phủ trong mây mù đã không còn giống hoàn toàn như lúc trước nữa.



Trước kia hắn vẫn ngước nhìn lên ngọn núi này, thấy quang mang nó tản ra mà mong mỏi một ngày được trở thành đệ tử chính thức của Thiên Kiếm Tông mà bây giờ, hắn vẫn nhìn ngọn núi ấy nhưng trong lòng đã dấy lên một cỗ chiến ý.



Vì cớ gì mà ta lại muốn bái phục ở dưới ngọn núi này, sao không thể đứng cao ngang cùng với nó?