Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 503 : Bí mật của Uẩn Linh Đàm

Ngày đăng: 13:47 30/04/20


Dịch giả: aluco



Thiên Vận Tử rời đi, toàn bộ đỉnh núi chỉ còn lại bốn người sư huynh đệ Diệp Vân.



Khôn Hoa Tử nói xấu sau lưng Thiên Vận Tử hai câu, liền cười híp mắt lại tiếp tục xoay hạt đào: "Tiểu sư đệ, chờ ngươi tu thành Kim Đan về sau, Nhị sư huynh dẫn ngươi đi một nơi rất tốt."



Diệp Vân sững sờ, vô thức hỏi: "Chỗ tốt đó như thế nào?"



Khôn Hoa Tử híp mắt, vẻ mặt hiện lên nét hèn mọn bỉ ổi: "Đến lúc đó ngươi đi thì biết."



Trong lòng Diệp Vân xuất hiện một cảm giác khó hiểu, chỗ mà tên gia hỏa này dẫn mình đi, tuyệt đối không phải là nơi tốt lành gì.



"Diệp Vân, ngươi đừng nghe Nhị sư huynh "chém gió". Hắn thoạt nhìn qua thì thấy toàn là nói dối, kỳ thật làm người lại vô cùng thành thật, hắn nói dẫn ngươi đi nơi tốt thì nhất định là nơi tốt, nếu như ta không đoán sai, chỗ hắn muốn dẫn ngươi đi chính là Uẩn Linh Đàm." Chư Cát Xung đi lên trước, vừa cười vừa nói.



Diệp Vân đưa mắt nhìn hắn, hỏi: "Uẩn Linh Đàm là nơi nào?"



Chư Cát Xung nói: "Uẩn Linh Đàm chính là một chỗ cực kỳ thần kỳ, chính giữa cấm địa của Thần Tú Cung. Uẩn Linh Đàm vốn chỉ là một cái hố to đường kính mười trượng tả hữu, không biết từ lúc nào đột nhiên trời giáng xuống linh dịch, tràn vào trong cái hố to đó, từ đó đã trở thành Uẩn Linh Đàm như hôm nay. Trong Uẩn Linh Đàm ẩn chứa thiên địa linh khí cực kỳ tinh khiết, nếu như có thể ở bên trong tu hành, như vậy tốc độ hấp thu luyện hóa so với Tuyệt Tâm Phong phải nhanh hơn gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần."


"Như vậy cần liên hợp rất nhiều đệ tử cùng một chỗ khiêu chiến, mới có thể thành công sao?" Diệp Vân có chút lo lắng mà hỏi thăm.



Khôn Hoa Tử gật gật đầu, nói: "Một người không được, trừ phi ngươi là thiên tài được coi trọng cực kỳ, mới có thể bất chấp tất cả mà bồi dưỡng trọng điểm, vì bản thân ngươi mà mở ra Uẩn Linh Đàm. Với thiên phú của tiểu sư đệ ngươi, còn chưa đủ để cho tông môn vì một mình ngươi mà mở ra Uẩn Linh Đàm. Cho nên chúng ta cần ý kiến của ba người đưa ra, căn cứ quy tắc như vậy mới có thể được tiếp nhận."



Diệp Vân chau mày, bỗng nhiên nhãn tình sáng lên: "Ý của sư huynh là, các ngươi cùng với ta ở cùng một chỗ đưa ra khiêu chiến, sau đó mở ra Uẩn Linh Đàm?"



Khôn Hoa Tử vỗ tay cười to, nói: "Đúng là như thế. Ta cùng tiểu trùng trùng hai người cùng với ngươi cùng một chỗ đưa ra khiêu chiến, căn cứ quy tắc chỉ cần trong ba người có hai gã đệ tử có thể thắng được mà nói, như vậy lập tức có thể đưa ra một cái yêu cầu, mà yêu cầu của chúng ta chính là mở ra Uẩn Linh Đàm."



Chư Cát Xung hừ một tiếng, nói: "Cái gì tiểu trùng trùng? Nhị sư huynh ngươi dám đặt ngoại hiệu cho ta."



Khôn Hoa Tử cười nói: "Đây là xưng hô thân mật, nói rõ huynh đệ chúng ta cảm tình tốt."



Diệp Vân nhìn hai người đấu võ mồm, chân mày hơi nhíu lại, nhưng trong lòng đã có ý tưởng, mừng rỡ như điên.



Nếu như có thể lợi dụng cơ hội này tiến vào Uẩn Linh Đàm mà nói, như vậy với nhục thể của hắn cùng ý chí Linh Hồn, chỉ sợ sẽ không ngồi ở phía ngoài bờ đầm, có lẽ sẽ tận lực đi sâu vào bên trong đầm nước, chỉ cần có Tiên Ma Chi Tâm cho dù có nhiều linh khí hơn nữa cũng chẳng nhằm nhò gì.



Diệp Vân híp mắt, tinh mang hiện lên, khóe miệng bất giác lộ ra nụ cười.