Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 57 : Tuyển kinh

Ngày đăng: 13:41 30/04/20


“Đúng là không biết sống chết! Linh dịch mà Thất trưởng lão ban cho mà cũng dám mơ tưởng hay sao?”



Bên trong đám người, lại một tiếng cười lạnh vang lên.



Chính là Nam Thành.



“Thất trưởng lão?”



“Linh điền Quái trưởng lão?”



“Thế nào mà tên Diệp Vân này lại có quan hệ với Thất trưởng lão?”



Trong nhất thời, từng tiếng thì thào sợ hãi vang lên không ngừng, rất nhiều người không khỏi đổ mồ hôi lạnh.



Thất trưởng lão mặc dù điên điên khùng khùng, nhưng nghe nói thân phận cực kỳ đặc thù. Mà nhiều năm nay, toàn bộ Thiên Chúc Phong cũng không có mấy người có thể tận mắt thấy Thất trưởng lão, nên việc Thất trưởng lão điên điên khùng khùng, cũng chỉ là lời đồn, chẳng qua là tính nết cổ quái, nếu như mà đắc tội với người như vậy thì chỉ sợ chết cũng không biết chết như thế nào.



“Hóa ra là được một vị trưởng lão ban cho linh dịch, chả trách hắn không hề có chút sợ hãi nào.” Trên lôi dài, Đoàn Thần Phong nghe tiếng ồn ào bên dưới, trong mắt lập lòe, “Diệp Vân, sau này ngươi cũng không có may mắn như vậy đâu.”



Diệp Vân nhìn Đoàn Thần Phong đang âm trầm đến cực điểm, hơi cúi người xuống, nói: “Đa tạ!”



Trong lòng hắn lúc này vô cùng sáng tỏ, Đoàn Thần Phong sau khi giao đấu sau này, hoàn toàn đã đoán được, hắn thậm chí hoài nghi, Đoàn Thần Phong đã cảm giác công kích như vậy càng khiến cho hắn thu được lợi ích, sau đó y càng cố ý tấn công, hơn nữa còn giúp hắn che giấu nữa.



“Hừ!”


Mà tầng thứ nhất của Tàng Võ Các cũng không giống như mọi người thấy bên ngoài, mặc dù cao lớn nhưng đường kính của nó ước chừng cũng chỉ có mười trượng mà thôi.



Thế nhưng, khi bọn hắn bước vào Tàng Võ Các thì lại phát hiện, không gian bên trong này rộng lớn vô cùng, đừng nói là mười trượng, ngay cả Diệp Vân mới nhìn thoáng qua cũng không thấy điểm cuối ở đâu.



Trận pháp!



Trận pháp không gian!



Đám người Diệp Vân hai mặt nhìn nhau, bọn họ thật không có nghĩ đến là bên trong Tàng Võ Các lại có một trận pháp không gian lớn như vậy. Mặc dù chưa có tiếp xúc qua, với cảnh giới hiện tại của bọn hắn cũng không có khả năng tu luyện. Thế nhưng, trận pháp không gian đúng là quá mức nổi danh và thực dụng, mặc dù không có kinh nghiệm bản thân nhưng cũng đã đọc được từ trong sách cổ cẩn thận ghi lại.



Cường giả có khả năng bày ra trận pháp không gian, tu vi ít nhất cũng phải đạt đến cảnh giới thứ ba của tu tiên, Trúc Cơ Cảnh mới có khả năng tu hành, mà muốn bố trí ra một đại trận có hiệu quả như mọt Tu Di Giới Tử này, dựa theo những ghi chép trên sổ sách thì tu vi ít nhất phải đạt đến Kim Đan Cảnh.



Mà phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Thiên Kiếm Tông, tu sĩ Kim Đan cảnh có thể tung hoàng thiên hạ có mấy người? Có lẽ một người cũng chả có, nếu không thì tại sao phải chạy đến một nơi héo lánh như Tấn quốc khai tông lập phái cả nghìn năm nay.



Thời điểm khi vừa mới tiến vào Thiên Kiếm Tông, những thiếu niên từ nơi thâm sơn cùng cốc giống như Diệp Vân đều giống nhau, bọn họ cảm thấy Tấn quốc chính là một đại quốc lớn nhất, mà Thiên Kiếm Tông chính là đệ nhất tông môn, ngay cả vương thất Tấn quốc cũng muốn đến đây tiến cống.



Thế nhưng, khi bọn hắn hao phí chút thời gian xem qua những cổ thư mà cổ nhân ghi chép lại lịch sử Tấn quốc thì sẽ hiểu ra. Bên ngoài Tấn quốc còn có rất nhiều quốc gia, thậm chí còn có những quốc gia vô cùng cường đại, có khả năng chống lại một tông môn tu tiên khổng lồ.



Hiện tại, bọn họ rõ ràng nhìn thấy một tòa trận pháp không gian, hơn nữa còn là một tòa trận pháp không gian cực kỳ lợi hại.



Sau giây phút thất thần đó, vài tên đệ tử không nhẫn nại được nữa, lập tức bay thẳng đến những công pháp phía trước.



Diệp Vân vẫn không hề động đậy, hắn biết rõ là, không phải ai nhanh chân thì được, có thể tu luyện thành vương giả Kim Đan thì nhất định phải tìm được một môn công pháp và tiên kỹ hài lòng nhất, mà những thứ này, nôn nóng cũng không có lợi ích gì.