Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 61 : Công pháp quái dị

Ngày đăng: 13:41 30/04/20


“Lôi Vân Điện Quang Kiếm, Tiểu Hấp Tinh Quyết. Sư huynh, người kiểm tra một chút đi.” Diệp Vân đưa hai bản điển tích đang cầm trong tay cho người phụ trách đăng ký, người này là một đệ tử mặc áo đen.



“Tiểu Hấp Tinh Quyết? Đây là cái gì?” Đệ tử áo đen hơi ngẩn người, lên tiếng trong vô thức. Phản ứng này nằm ngoài dự liệu của Diệp Vân.



“Sao vậy? Có vấn đề gì không? Thấy giới thiệu đây là một môn công pháp phụ trợ hấp thu Linh khí nên ta đã chọn nó.” Diệp Vân hỏi lại tên đệ tử áo đen này.



“Cửu phẩm công pháp chỉ có một môn sao?” Tên đệ tử áo đen nhíu mày hỏi.



Diệp Vân cũng hơi thắc mắc. Hắn vất vả lắm mới nhờ quang ảnh đen trắng chọn được môn công pháp phụ trợ này, không hiểu lại xảy ra chuyện gì đây.



“Ngươi chờ một lát.” Tên đệ tử này quay qua nói với đám người Khúc Nhất Bình, bảo bọn họ bước lên đăng ký trước.



“Vị sư huynh này, xin cho hỏi, công pháp này có vấn đề gì sao?”



“Tiểu Hấp Tinh Quyết này không thấy có ghi lại ở chỗ ta, có khả năng nó chưa chắc đã phải là công pháp cửu phẩm, ngươi chờ lát nữa ta sẽ thỉnh giáo Tử trưởng lão xem sao.” Tên đệ tử thong thả nói, ngữ khí hài hòa không có vẻ gì là khó chịu.



Diệp Vân kinh hãi tự nhủ. “Không thuộc về công pháp nơi này?”



“Không cần phải lo lắng, nếu không may ngươi không lấy được công pháp này thì ngươi có thể quay lại chọn một môn công pháp khác là được.” Tên đệ tử áo đen an ủi.



Diệp Vân cau mày, tâm tình càng thêm nặng nề. Bản thân hắn không muốn có thêm phiền toái nữa. Qua mấy hơi thở, một bóng người xuất hiện trước mặt Diệp Vân.
Diệp Vân hơi cau mày. Chỉ là một môn cửu phẩm công pháp mà thôi, lại còn là công pháp phụ trợ mà dám nói linh khí trong thiên hạ ai cũng có thể luyện hóa. Theo bản năng, hắn thấy môn công pháp này và môn Lôi Vân Điện Quang Kiếm có thể một kiếm xuất ra giết địch ngoài ngàn dặm thật có chút khoa trương.



Ngay lúc này, quang ảnh đen trắng trong ngực hắn lại nhảy lên, tần xuất ngày một nhanh. Diệp Vân còn mơ hồ cảm thấy từ đó toát ra một ý thức hân hoan vui mừng. Nếu không sớm có sự chuẩn bị, gặp phải tình cảnh này sợ là hắn sẽ không dám tu luyện Tiểu Hấp Tinh Quyết.



Sau đó, Diệp Vân lật qua trang kế tiếp. Lúc trước hắn chỉ nhìn qua trang bìa thấy có viết chi chit những chữ theo kiểu chữ triện, giờ nhìn kỹ lại mới thấy chữ nghĩa uốn éo như nòng nọc, tiếp đó liền biến hóa, hội tụ thành dòng phá giấy mà ra, từ trên không hình thành một dải màu đen chảy dài, xông thẳng vào trong ngực hắn.



Diệp Vân kinh hãi vô cùng, muốn ngăn chặn liền phát hiện dải màu đen này lóe lên, trong nháy mắt chuyển từ ngực hắn vào thẳng quang ảnh đen trắng. Sau đó Diệp Vân thấy quang ảnh bắt đầu có biến hóa, màu trắng từ từ mất đi, màu đen lại càng rõ ràng hơn. Dường như Tiểu Hấp Tinh Quyết đã phá tan sự cân đối giữa hai màu này.



Diệp Vân rùng mình, băn khoăn nếu quang ảnh mất cân đoói thì sẽ thành cái gì? Lúc cùng Đoàn Thần Phong đối đầu, hắn mơ hồ cảm thấy qiang ảnh màu trắng sáng rực như mặt trời, còn quang ảnh màu đen lại phảng phất khí tức quỷ dị như vực sâu U Minh, hai thứ này ở hai thái cực hoàn toàn đối lập, căn bản là không thể điều hòa lại cứ thế nhu hợp làm một. Bên trong ngươi có ta, trong ta có ngươi vô cùng cân đối.



Lúc này, theo sự biến hóa của Tiểu Hấp Tinh Quyết, sự cân bằng đó đang bị phá vỡ.



Diệp Vân hít thở thật sâu, muốn khống chế quang ảnh đen trắng nhưng không thành công. Quang ảnh đen trắng vẫn ở chỗ cũ giằng co, ánh sáng màu đen ngày càng chiếm thượng phong, màu trắng thì rút dần đi. Cứ phát triển thế này, quang ảnh đen trắng sẽ hóa thành quang ảnh màu đen mất.



Nhưng cũng ngay thời khắc đó, Diệp Vân cảm thấy quang ảnh màu trắng không bị tán đi nữa, nhưng cũng không hồi phục lại. Hắn có cảm giác giờ đây đất trời chỉ còn lại có quang ảnh hai màu này, đang giằng co tranh đấu. Không biết qua bao lâu, thân thể hắn rung lên một cái rồi lại có thể cảm nhận thân thể như trước. Hắn im lặng xếp bằng trên giường như không có chuyện gì phát sinh.



Sau đó, hắn tĩnh tâm nhìn về huyệt thiên trung thì phát hiện quang ảnh đen trắng đã trở về cân đối như trước, không hề có biểu hiện gì của sự thay đổi vừa rồi.



“Tiểu Hấp Tinh Quyết đâu?” Diệp Vân ngẩn ra, sau đó giương mắt lên nhìn, chỉ thấybí tịch này đang nằm ở bên cạnh, chứa đầy chữ như trước, không có bất kỳ thay đổi nào.