Thế Hôn

Chương 155 : Thúc giục trang

Ngày đăng: 22:04 21/04/20


Đào thị tuy là không quen nhìn ba mẫu tử La thị, luôn

hoài nghi các nàng tới phá hư chuyện, nhưng cũng không thể đuổi đi, đành phải

nhiệt tình chiêu đãi, chỉ sai người ngầm trông chừng thật kỹ. Văn thị cùng Bạch

thị thoáng ngồi một lát, liền bảo mình có việc, phải đi trước, chỉ còn La thị

cùng cặp song sinh còn ngồi ăn trái cây uống trà, thần thái tự nhiên cùng Lâm

gia nữ quyến vui đùa, nói cười oanh yến.



Lâm Cẩn Dung cũng không để tâm, tùy ý các nàng thích

làm gì thì làm.



Mới đến giờ Tỵ, chợt nghe bên ngoài có người cười nói:

“Thúc giục trang, thúc giục trang!”



Vì thế Đào thị ra cửa tiếp đón, mọi người đều cùng ra

ngoài xem náo nhiệt, Lâm Cẩn Dung bộ dáng e lệ, ngồi ở bên cửa sổ cúi đầu đọc

sách. Lâm Lục cùng Lâm Thất ngồi bất động, thấy trong phòng không có người hai

người liền trao đổi ánh mắt. Lâm Lục đi đến ngồi xuống bên cạnh Lâm Cẩn Dung,

thấp giọng nói: “Tứ tỷ, tuy rằng tỷ cùng Tam thẩm nương bất nhân bất nghĩa,

nhưng đừng nghĩ rằng sự tình lần trước là chúng ta làm, mặc kệ tỷ tin hay không

tin, nhưng không phải là chúng ta.”



Lâm Cẩn Dung ngẩng đầu lên, nhìn nàng cười: “Ta bất

nhân bất nghĩa? Muội đến nay đều cho rằng ta bất nhân bất nghĩa sao? Muội đến

nay còn nghĩ rằng đây là lỗi của người khác sao? Muội nếu thật sự có bản lĩnh

giành cửa hôn nhân này tới tay, ta đây cũng đành thôi, nhưng muội không có bản

sự, cũng đừng ở trước mặt ta nói những lời này! Có phải các muội làm hay không,

không phải do muội nói không phải, hay ta tin hay không tin, mà là tổ phụ trong

lòng đều biết, tương lai hết thảy đều có định luận! Nếu ta từ trong miệng muội

còn nghe thấy những lời khó nghe như ta và nương ta bất nhân bất nghĩa linh

tinh, muội cũng đừng trách ta làm muội mất mặt! Muội nếu muốn bị đánh, cứ đến

thử xem! Nhìn xem tổ phụ cùng tổ mẫu sẽ như thế nào? Có muốn thử không?”



Lâm Cẩn Dung thanh âm rất nhẹ, nhẹ đến mức bọn người

Tử Nhu, Lục Bình đứng ở cách đó không xa cũng không nghe thấy, tươi cười thực

ngọt, ngọt đến mức người chung quanh nhìn thấy đều nghĩ rằng nàng và Lâm Lục

hai tỷ muội đang tâm sự thân thiết.



Nhưng Lâm Lục cũng rất rõ ràng, nàng tuyệt đối không

phải cùng mình nói cười. Lâm Lục theo bản năng đứng dậy, lui về phía sau hai

bước, đứng ở nơi tự nhận là an toàn, kinh ngạc mà tức giận nhìn chằm chằm Lâm

Cẩn Dung hỏi: “Tứ tỷ, sao tỷ lại thành bộ dạng này?”



Lâm Cẩn Dung vẫn đang cười, thanh âm lại đề cao: “Lục

muội, ta thành bộ dáng gì chứ? Chẳng lẽ không nguyện ý để muội chỉ vào mũi
Có tấm gương Lâm Tam lão gia ở đây, Lâm Thận Chi rất

nhanh đã nghĩ đến một khả năng khác, khó xử sờ sờ đầu: “Đúng nha, tiên sinh nói

lòng người là hay thay đổi nhất.” Nghĩ đến Lục Giam có thể sẽ trở nên giống như

Lâm Tam lão gia, hắn phiền chán nói: “Dù sao ta sẽ đọc sách cho tốt, cũng làm tiến

sĩ là được. Ta làm quan, sẽ không còn ai dám bắt nạt tỷ.”



Lâm Cẩn Dung vươn một bàn tay cùng hắn vỗ tay hoan

nghênh: “Đệ nhớ kỹ lời đệ nói đó! Từ hôm nay trở đi, đệ đã trưởng thành, đệ

chính là nam tử hán, ta xuất giá, đệ phải đưa ta đi, về nhà, đệ phải chiếu cố

nương thật tốt. Đọc sách cho ngoan, cũng học cách làm người.”



Lâm Thận Chi vang dội cùng nàng đập tay, đột nhiên

liền đỏ mắt: “Tứ tỷ, ta không nỡ xa tỷ……” Rồi không thể nhịn xuống, nước mắt

liền chảy ra.



Lâm Cẩn Dung vội lau lệ cho hắn, ôn nhu nói: “Ta lại

không đi xa giống như Tam tỷ tỷ, đệ học xong tùy thời đều có thể đến thăm ta.”



Mùng 9 tháng 2, Chu thị cũng các phu thê trong tộc Lâm

gia, tử nữ song toàn, gia cảnh dư dả mang theo người chậm rãi đem đồ cưới của

Lâm Cẩn Dung đưa tới Lục gia, treo trướng mạn, trải đệm. Trang trí phòng xong,

để lại Cung ma ma cùng Lệ Chi, Quế Viên trông coi tân phòng, không được để

người ngoài bước vào.



Một đêm này, Lâm Cẩn Dung cắn chặt răng, ở trên giường

lăn qua lộn lại, mãi đến nửa đêm cũng chưa ngủ, nàng thấy có lẽ bởi vì không có

Lệ Chi tại bên người, lại thấy Anh Đào trải giường chiếu chưa tốt, còn thấy cơm

chiều không được ngon miệng, thời tiết hơi lạnh, bồn đựng nước lại quá nóng.

Tóm lại đủ loại cảm giác không thoải mái, khó khăn đi vào giấc ngủ, nhưng vẫn

nằm mơ. Trong mộng mọi việc ngạc nhiên cổ quái đều có, nàng rõ ràng biết chính

mình đang nằm mơ, nhưng vẫn không thể tỉnh lại.



Quế ma ma lo lắng nhẹ nhàng đẩy Lâm Cẩn Dung đang nhắm

mắt ngủ, nghiến răng nghiến lợi, gắt gao cau mày: “Tiểu thư, tiểu thư, tỉnh dậy

đi, đã hừng đông, nên tắm rửa thôi. Nếu không dậy sẽ trễ giờ.”



Lâm Cẩn Dung mệt mỏi mở to mắt, cảm thấy toàn thân cao

thấp đau đớn vô lực giống như bị xe ngựa nghiền qua vậy. Nàng kinh ngạc nhìn

ngọn đèn vẫn còn thắp sáng ngời, nhìn Quế ma ma, Anh Đào, Đậu Nhi và đám người

Xuân Nha cùng Hạ Diệp tới để hỗ trợ đứng ở trong phòng, nhẹ nhàng thở ra một

hơi, ngồi dậy, đẩy tay Quế ma ma vươn ra định thử nhiệt độ cơ thể nàng: “Ta

không sao. Chuẩn bị đi.”