Thế Hôn

Chương 191 : Nhân tình

Ngày đăng: 22:05 21/04/20


Phố Khánh Dương nằm chính giữa thành Bình châu, là nơi

phồn hoa nhất, cũng nhiều ngóc ngách nhất. Cửa hàng hương liệu của Lâm Cẩn Dung

mở trên con đường này, địa điểm không phải tốt lắm, thậm chí có chút xa xôi,

mặt tiền cửa hiệu cũng không tính là lớn, nhưng thập phần nhẹ nhàng khoan

khoái.



Chiêu bài sơn đen chữ vàng, nước sơn bóng loáng, hàng

hóa được sắp xếp chỉnh tế, vừa xem liền hiểu ngay, chung quanh không có chút

bụi, trên bàn bên cửa sổ có đặt bồn cảnh hoa tươi, ngay cả quản sự tiểu nhị và

tiểu nhị tiếp đón việc mua bán đều ăn mặc sạch sẽ nghiêm túc, tươi cười cũng

rất phù hợp.



Lâm Cẩn Dung đầu đội đấu lạp, đứng trong cửa hàng im lặng

quan sát một hồi, vừa lòng đi theo Lâm Thế Toàn vào hậu viện uống trà. Đây là

lần thứ ba nàng đến cửa hàng, hai lần trước là đi cùng Đào thị, chỉ là chuồn

chuồn lướt nước ngó nghiêng qua mà thôi, cũng chưa từng tiến vào hậu viện. Hôm

nay nếu đã đến đây, không khỏi ngắm nghía cẩn thận hơn.



Hậu viện không lớn, lại là nơi Lâm Thế Toàn hằng ngày

cư ngụ, nhưng cũng là nơi cung cấp toàn bộ đồ vận chuyển của cửa hàng, vì vậy

thập phần chật chội. Dù vậy, vẫn bảo trì phong cách giống như gian ngoài, sáng

sủa sạch sẽ, hoa đỏ lá xanh, khoan khoái hợp lòng người.



Lâm Thế Toàn ở một bên nhìn, thấy trong mắt Lâm Cẩn

Dung lộ ra vẻ vừa lòng, không khỏi cũng có vài phần vui mừng thoải mái, liền

dẫn nàng đến nhã thất hằng ngày chiêu đãi khách nhân nghỉ ngơi uống trà đàm

luận sinh ý: “Người môi giới sẽ đến, cứ vào đây uống chén trà, ăn chút trái cây

đã.”



Lâm Cẩn Dung liền cười: “Huynh mời ta, hiếm khi được

huynh mời khách.”



Lâm Thế Toàn không khỏi cười nói: “Nói vậy ta dường

như rất keo kiệt, rõ ràng là không có cơ hội mà.”



Vào nhã thất, Lâm Cẩn Dung không khỏi hỏi hắn: “Ngày

hôm trước lão thái gia gặp Tam ca thì nói chuyện gì với huynh?”



Lâm Thế Toàn cười khổ nói: “Hỏi rất nhiều vấn đề, trừ

bỏ cửa hàng hương liệu ra, lại hỏi trà tứ và phiến đất bị nhiễm mặn, còn hỏi ta

tương lai có tính toán gì không. Muội đã đề cập với hắn chuyện trà tứ rồi sao?”



Lâm Cẩn Dung cười nói: “Đương nhiên đã đề cập qua,

bằng không sao có thể ngồi ở đây với huynh?”




Lâm Cẩn Dung cười nói: “Hiếm khi xuất môn, hiện tại

thời tiết càng ngày càng bức bối, ăn chút đồ chay cho thoải mái.”



Tống thị lại cười nói: “Sớm biết rằng A Dung xuất môn,

ta cũng nên đi cùng con. Nghe nói cửa hàng của mẫu thân con gần đây có nhập một

số kiện vải, vừa vặn ta cũng muốn đến xem để chọn vải may quần áo mùa hè.”



Lâm Cẩn Dung không biết nàng muốn làm gì, liền cười

nói: “Hôm nay ta không đi đâu khác, chỉ đến cửa hàng hương liệu của mình một

chuyến. Nhị thẩm nương nếu quan tâm đến vân cẩm vải vóc, ngày mai ta sẽ sai

người qua nói, bảo bọn họ mang mấy kiện vải đặc sắc khác biệt qua cho mọi người

chọn.”



Chợt nghe Lã thị cười nói: “Vừa vặn trong nhà không

phải đều nên may trang phục hè sao? Không bằng mang vải vóc để may quần áo mùa

hè cho mọi người và hạ nhân tới đây?” Không đợi Lâm Cẩn Dung mở miệng, cho rằng

là đúng cùng Tống thị nói: “Bà bà, ta thay A Dung xin phép người, thân thích

nhà mình mở cửa hàng, tội gì để người khác được lợi?”



Tống thị cười nói: “Xem con kìa, chẳng lẽ sợ ta không

đáp ứng sao? Mua của ai mà chả như nhau? Thân thích nhà mình cũng yên tâm hơn.

Đúng vậy không, bà bà?”



Lục lão phu nhân còn chưa mở miệng, Lâm Cẩn Dung liền

cười nói: “Đa tạ ý tốt của Đại tẩu, nhưng các người cũng đã biết, cửa hàng kia

của mẫu thân ta quá nhỏ, bán vải vóc đều là do biểu ca ta tinh khiêu tế tuyển

từ Giang Nam, cũng không nhiều, bất quá chỉ có mấy kiện, nếu các trưởng bối

muốn may quần áo mới thì có thể, nhưng nếu là trang phục cho toàn gia từ cao

xuống thấp, vậy chắc không được.”



Tống thị cùng Lã thị cũng có cửa hàng, phàm là vật gì

Lục gia cần, có thể lấy từ cửa hàng đó thì các nàng đều không bỏ qua, chỉ cần

giá hợp lý, chất lượng tốt, Lục lão ông cùng Lục lão phu nhân cũng không hỏi

đến. Các nàng đây là thương lượng muốn nàng nhận nhân tình, nhưng Lâm Cẩn Dung

không giống các nàng, dù nàng sẽ có nhiều lợi ích, nàng cũng sẽ không để gia sự

của Lục gia dính lứu vào cửa hàng của Đào thị và nàng. Mọi chuyện phải phân

biệt rõ ràng.



Lã thị còn muốn khuyên nữa, Lâm Ngọc Trân cũng thấy kiếm

hay không cũng vậy, nàng không thích Đào thị, lại là tẩu tử nhà mẹ đẻ. Lục lão

phu nhân thản nhiên nói: “Nếu là cửa hàng nhỏ, vậy thì quên đi.” Giải quyết dứt

khoát, mọi người đều trở nên trầm mặc.