Thế Hôn

Chương 206 : Gió lùa

Ngày đăng: 22:05 21/04/20


Lục lão phu nhân gật đầu đồng ý với Tống thị: “Thật sự

là chỉ lão Từ mới có thể làm được.” Liền phân phó Tố Tâm: “Ngươi gọi lão Từ lại

đây nhìn xem, phải làm như thế nào mới tốt?” Nghĩ nghĩ, rồi cười tươi nói:

“Không bằng cũng mời lão thái gia đến, hỏi hắn thích màu sắc kiểu dáng gì, rồi

may một thể.”



Tố Tâm đáp ứng, chạy đi tìm người.



Mới trải qua chuyện không thoải mái ngày hôm qua, Lục

lão phu nhân cố ý muốn dỗ mọi người vui vẻ, liền ra lệnh Mạnh ma ma mở hết hòm

xiểng ra, đem từng thứ lấy ra xem, nhất nhất phân công vải vóc cho mọi người,

đến phiên Lâm Cẩn Dung, cố ý chọn một kiện tố la hoa văn cỏ huyên nghi màu hồng

cánh sen, hàm chứa cười nói: “A Dung nên mặc kiện này.”



Cỏ huyên nghi là ý chỉ sinh hạ nhi tử, ý tứ của Lục

lão phu nhân không cần nói cũng biết. Tống thị cười nói: “Đúng vậy, đúng vậy, A

Dung nên mặc kiện này, cũng tiện sớm khai chi tán diệp, sinh đệ đệ cho Nguyên

Lang cùng Hạo Lang, mấy huynh đệ bọn họ cũng có bạn.”



Lâm Cẩn Dung hàm chứa tươi cười, cúi đầu cầm mấy túi

trà trong rương. Lục Vân tiến lên cầm lấy trà túi nhìn một hồi, cười nói: “Nhị

tẩu thật có mắt nhìn, đây là trà Vân Long thượng cống, hai mươi bánh một cân,

mười bánh một túi, vô cùng tinh xảo. Ta cũng đã nhiều năm không được thưởng

thức.”



Lục lão phu nhân liền cười: “Thôi, ta biết ý tứ của

con rồi, hai người mỗi người chia nhau một túi đi, thời điểm pha trà chớ quên

lão thái bà ta.”



Lã thị thấy chuyện hôm qua có chút mất mặt, vẫn đứng ở

một bên trầm mặc không nói. Bị Tống thị nháy mắt mấy lần, mới cố lấy dũng khí,

nhỏ giọng cười nói: “Tổ mẫu chỉ lo A Dung cùng A Vân mà quên con rồi, con không

thuận theo, con cũng muốn a.”



“Ta xem xem, cho con thứ gì mới tốt đây?” Lục lão phu

nhân nhìn nàng, ở trong rương chọn một cây quạt tinh mỹ vẽ hoa vẽ điểu đưa qua:

“Con không thích trà, vậy lấy thứ này đi. Thứ này tinh xảo, thích hợp nhất cho

người trẻ tuổi dùng.”



Trong toàn bộ hòm xiểng cũng chỉ hai cây quạt, Lã thị

vô cùng yêu thích, Lâm Ngọc Trân mất hứng quyệt miệng. Thứ tinh xảo ai mà không

yêu? Nam nhân nhà mình sai người đem lễ vật về, nàng vốn phải là người được

chọn lựa nhiều nhất, lúc này nàng còn chưa có gì, mà Lã thị chỉ là một người

ngoài lại được chọn thứ tốt nhất.


chắn, còn muốn cùng nàng nói thêm hai câu, chợt nghe tiểu nha hoàn khụ một

tiếng, hai người quay đầu, thấy Lục Vân sính sính đình đình đi về phía này,

liền ngậm miệng, tự tách ra, lượn một vòng, sau đó trở về chỗ ngồi.



Lục lão ông hàm chứa tươi cười đem hai bản vẽ kia của

Lục Giam đưa ra cho mọi người thấy: “Chỉ cần làm xong máy cày, máy gieo này,

năm nay chúng ta có thể bớt đi một lượng lớn nhân lực vật lực, chỉ cần mưa

thuận gió hoà, mùa thu hoạch sẽ rất tốt đẹp.”



Tống thị thập phần cảm thấy hứng thú, cầm bản vẽ nhìn

ngắm, lại tinh tế hỏi một hồi, đưa ra chủ ý nói: “Công công, nếu hữu dụng như

vậy, vậy sẽ kiếm tiền lời nha! Chúng ta có thể mở cửa hàng, chuyên môn bán thứ

này! Trước đó vài ngày nhi tức sai người đi chọn mua nông cụ, cửa hàng của Trần

gia ở phía bắc của thành sinh ý rất được.”



Đúng là phu xướng phụ tùy, mặc dù Lục Kiến Trung không

ở nhà, Tống thị cũng không dễ dàng buông tha. Lâm Cẩn Dung nhịn không được nhìn

về phía Lục Giam, đúng lúc Lục Giam cũng nâng mắt lên nhìn nàng, hai người nhìn

nhau một lát, rồi dời mắt đi.



Lục lão ông vuốt râu nói: “Thứ này không thể so với

dụng cụ khác, một khi hữu dụng, đó là tạo phúc một phương. Không tính là buôn

bán lời, coi như là làm việc thiện tích đức. Ngày sau con cháu Lục gia xuất

môn, cũng có thể được người khác thêm vài phần tôn trọng.”



Lục lão phu nhân liền cười: “Việc này có thể nói là

hữu ích hơn so với việc ta ở trước phật niệm kinh vô số lần.” Tống thị không

cho là đúng, cũng không tiện nói, chỉ cúi mắt xuống. Cái gì làm việc thiện tích

đức, bất quá là vì Lục Giam tạo thanh danh thôi, người bên ngoài muốn hiền

danh, sẽ lấy tiền để mua, đây chẳng phải là một cơ hội tốt hay sao?



Lục lão ông lại nói: “Tiếp qua mấy ngày sẽ đưa bùn vào

ruộng, đến lúc đó Nhị lang dẫn vài đệ đệ, đi theo Nhị thúc phụ các con, có Đại

ca cùng đi hỗ trợ, tất cả nên học bản sự, đừng suốt ngày ở nhà vui chơi nhàn

rỗi. Bằng không tương lai ta không còn đó, các con cũng biết nên làm thế nào.”



Lã thị mí mắt lại nhảy một cái, không yên bất an nhìn

về phía Tống thị. Không chỉ là trong nhà, ngay cả bên ngoài, cũng muốn động thủ

sao? Tống thị đáp trả một ánh mắt, nhìn thật dọa người, trên thực tế căn bản

không cần lo lắng như vậy, Lục Giam vẫn còn phải chuyên tâm đọc sách a.