Thế Hôn
Chương 389 : Nhất trí
Ngày đăng: 22:07 21/04/20
Lâm Cẩn Dung ý bảo Anh Đào thay nàng thu nhận, cười
nói: “Hiện tại là thời kỳ đặc thù, gia cương nhiều chuyện, lúc trước vừa nhận
được tin, cho nên có chút vội vàng.”
Lời còn chưa dứt, A Nhu dĩ nhiên sáng tỏ nàng đang
giải thích về phòng ở, liền lại cười nói: “Nhị thiếu phu nhân đang cất nhắc
chúng ta đây mà, như vậy là rất tốt rồi. Thật sự, nơi này vừa thanh tịnh, lại
rộng rãi, ở tốt lắm. Chỉ là chúng ta muốn đến dập đầu phu nhân, nhưng lại không
biết quy củ trong nhà, không dám đi loạn.”
Lâm Ngọc Trân sợ là khó mà gặp mặt hai người, huống
chi đây là thời điểm gì chứ? Lục Kiến Tân dù gặp phải tình huống thế này vẫn
mang theo các nàng về nhà, chứng tỏ các nàng xác thực được sủng ái, nhưng cũng
không thể chủ động đi ra ngoài, khiến người chú ý? Lâm Cẩn Dung nghiêm mặt nói:
“Hiện nay không giống ngày thường, bằng hữu thân thích đến hỗ trợ rất nhiều, có
đôi khi cũng sẽ có người không rõ đường đi rồi va chạm với nữ quyến. Nhị vị di
nương đường xa mà đến, tốt nhất nên ở trong phòng thiêu thùa may vá, dọn dẹp
phòng ở. Phu nhân lúc nào nhàn rỗi, thì sẽ sai người tới gọi.”
A Nhu có chút ảm đạm, nhưng cũng không nói gì, cười
thi lễ với Lâm Cẩn Dung: “Đa tạ Nhị thiếu phu nhân chỉ điểm.” Tiểu Tinh thấy
thế, cũng nhanh đi theo hành lễ: “Khiến Nhị thiếu phu nhân thêm phiền toái.”
Lâm Cẩn Dung chỉ Phương Trúc: “Nàng là Phương ma ma
bên người ta, nếu các ngươi có việc, thiếu thốn cái gì, đều có thể sai người đi
tìm nàng, nàng sẽ nói với ta.”
A Nhu cùng Tiểu Tinh cũng không cố kỵ mặt mũi, lập tức
nhất tề thi lễ với Phương Trúc: “Ngày sau khiến ma ma thêm phiền toái rồi.”
Phương Trúc nào dám nhận lễ của các nàng, nghiêng mình
khẽ tránh, liên thanh nói: “Không dám, không dám, đơn giản là làm tốt phân phó
của chủ tử thôi.”
Song Phúc ở cửa dò xét, Lâm Cẩn Dung đứng dậy nói:
“Nhị vị di nương đường xa mà đến, nói vậy cũng cực kỳ mệt mỏi, ta sẽ không quấy
rầy, cáo từ.”
“Nhị thiếu phu nhân dừng bước.” A Nhu ra hiệu với Tiểu
Tinh, Tiểu Tinh chạy vào bên trong cầm ra một cái bao, hai tay đưa cho Lâm Cẩn
Dung, cầu xin nói: “Nhị thiếu phu nhân, đây là tỷ muội chúng ta hiếu kính phu
nhân hai đôi giày, thỉnh người dâng lên giúp.”
chú ý, ta sẽ phái người trông chừng, ngươi cũng sai người để tâm, chớ để cho họ
đi loạn, cũng chớ để người rắp tâm bất lương đi vào nói lung tung. Mặc kệ như
thế nào, nhất định không thể để phu nhân cùng lão gia tức giận.”
Phương ma ma nghiêm mặt nói: “Lão nô nhớ kỹ.”
Khi trở về Vinh Cảnh cư, Lục lão phu nhân đã sớm nghỉ
ngơi, Nghị Lang cũng được Phan thị ru ngủ, Anh Đào đi theo Lâm Cẩn Dung vòng vo
một vòng lớn, dĩ nhiên có chút mệt mỏi, đoán Lâm Cẩn Dung chỉ sợ càng mệt hơn,
liền hỏi Lâm Cẩn Dung: “Thiếu phu nhân có nghỉ ngơi luôn không?”
“Không vội.” Lâm Cẩn Dung nghĩ tới Lục Giam đang gác
đêm, trước để Đậu Nhi đi đến phòng bếp nhỏ của Lục lão phu nhân đun nước nóng
rửa mặt, chính nàng mang theo chút điểm tâm tinh xảo và hoa quả đi tìm Sa ma
ma, thật có lỗi nói: “Nói là ta hầu hạ lão thái thái, kỳ thật lại luôn là ma
ma, ta bình thường đi ra ngoài làm việc tẫn hiếu, còn nhờ ma ma giúp đỡ xem
Nghị Lang.”
Sa ma ma cười nói: “Nhị thiếu phu nhân cũng không phải
là người xa lạ. Lão thái thái đối với người rất vừa lòng, nói người vừa chu đáo
lại im lặng, không nhiều lời. Nghị Lang thì sao, không nói ngoa, lão nô tận mắt
nhìn hài tử này sinh ra, cũng rất yêu thương.” Cuộc sống của bà cùng Lâm Cẩn
Dung, Lục Giam ở kinh thành trong hai năm, phu thê hai người luôn luôn đối đãi
với bà thập phần tôn kính săn sóc chiếu cố, trong lúc mấu chốt này, nên hướng
về ai, trong lòng bà hiểu rõ.
Lâm Cẩn Dung muốn chính là một câu này, cười dài trịnh
trọng cảm tạ: “Có những lời này của ma ma, trong lòng ta thật sự là kiên định.”
Nguyên nhân vì có Sa ma ma, nàng đặt Nghị Lang ở đây mới càng yên tâm.
Đậu Nhi tiến vào nói: “Thiếu phu nhân, nước nóng đã
được chuẩn bị tốt.”
Lâm Cẩn Dung cáo từ Sa ma ma, lệnh Anh Đào cầm thực
hộp, Song Phúc thắp đèn lồng, chủ tớ ba người ra khỏi Vinh Cảnh cư, Phương Trúc
liền vội vã tới, dán bên tai nàng thấp giọng nói: “Thiếu phu nhân, Đại lão gia vừa
rồi lặng lẽ đến chỗ giam giữ Phạm quản sự.”
Lâm Cẩn Dung cũng không ngạc nhiên, Lục Kiến Tân vốn
là tính tình như vậy, tối nay gặp Phạm Bao, ngày mai sẽ gặp mấy vị tộc lão
trong dòng họ.