Thế Nào Là Hiền Thê

Chương 79 :

Ngày đăng: 11:30 18/04/20


Editor: Mèo ™



Đến buổi tối, quả thật trăng sáng như gương, hạ nhân trong phủ đã chuẩn bị mọi thứ hoàn hảo từ sớm, Hạ Minh và La Văn Dao nhìn Quan Nguyệt đình được treo đèn lồng rực rỡ, còn có đủ loại món ăn bày đầy trên bàn nhỏ, cuối cùng hiểu ra ý của nhị ca khi nói ‘Không cần tiết kiệm’ lúc sáng là gì.



Bốn người ngồi vây quanh bàn, tự phục vụ, gấp lấy những món trong nồi lẩu cho mình. Dù là Hạ Minh không được quá cưng chìu, nhưng cũng rất ít khi tự tay mình nấu đồ, nhất thời cũng không biết những món trong nồi phải nhúng trong bao lâu mới có thể ăn được, gây ra không ít chuyện cười, trong bữa ăn cực kì náo nhiệt vui vẻ.



La Văn Dao nhìn Khúc Khinh Cư nhanh nhẹn gắp những món mình thích từ trong nồi lẩu, canh thời gian cũng rất chính xác, nàng không khỏi có chút xem thường đám người trong phủ Xương Đức công. Nhị tẩu dù sao cũng là trưởng nữ, thế nhưng lại phải chịu nhiều khổ cực, nếu không thì sao nhị tẩu lại quen thuộc với mấy việc này như thế?



Không biết trong lòng La Văn Dao đang thầm xem mình là cây cải thìa[1], Khúc Khinh Cư thỏa mãn uống một chén nước ngân nhĩ táo đỏ, làm vơi bớt vị cay trong miệng, cảm giác mình đã hơi no, mới nói: "Đã lâu không ăn lẩu rồi, người trong phòng bếp chúng ta nấu ăn ngày càng ngon.”



[1] Cây cải thìa: Chỉ những người có số phận thảm thương. Nguyên văn: Tiểu bạch thái. (Đã chú thích ở chương 6)



"Thỉnh thoảng ăn thì thấy ngon, nếu mỗi ngày đều ăn, dù là cao lương mỹ vị gì cũng biến thành dở mất.” Hạ Hành gấp một vài cái nấm hương bỏ vào trong chén nàng, cười nói: "Tối nay ăn nhiều đồ cay mặn, khó mà ngủ sớm được."



Khúc Khinh Cư gấp nấm hương trong chén mình, bỏ vào miệng nhai, sau khi ăn xong mới nói: "Vậy lát nữa chàng đánh cờ với ta nhé."



"Được." Hạ Hành cười khổ, lại chọn mấy món Khúc Khinh Cư thích ăn mà gấp vào trong chén nàng.



Hạ Minh lấy một chén ngân nhĩ táo đỏ cho La Văn Dao, thấy nhị ca cùng nhị tẩu thuần thục gấp món ăn ưa thích cho đối phương, trong bụng thầm nghĩ, mình vẫn còn kém xa lắm.



"Thương thế của tứ đệ đã khỏi, cũng đã thành gia lập thất, phụ hoàng có nói muốn huynh đệ chúng ta đặt tâm tư vào việc xử lý chính sự, đệ hãy thường đến Hộ bộ, Công bộ một chút, cũng coi như để học hỏi." Hạ Hành nâng chén với Hạ Minh, uống một hớp nhỏ, nói: "Mặc dù ta là lão nhị, nhưng cũng không lớn hơn đệ bao tuổi, đệ cũng nên suy nghĩ nhiều đến chính sự rồi.”




"Sợ cái gì, hôm nay ta là Vương phi, chẳng lẽ lại sợ ông ta trách cứ ta sao?" Khúc Khinh Cư cười nhạt. "Kim Trản, thay quần áo."



Kim Trản vội đồng ý, trong phòng một đám nha hoàn bận rộn hầu hạ chủ tử.



Nhìn nha hoàn dâng lên các loại y phục hoa lệ và các loại trâm cài, đồ trang sức tinh xảo. Khúc Khinh Cư chọn một bộ váy dài thêu chim loan dầy dặn xa hoa. Xương Đức công trong trí nhớ của nguyên chủ này không phải là một người phụ thân rất thích nịnh trên đè dưới hay sao?



Vậy nàng cũng không ngại cho ông ta hiểu, như thế nào gọi là ỷ thế đè người!



Xương Đức công đợi ở ngoài cửa lớn phủ Đoan Vương một lúc lâu, mới có người dẫn ông vào trong, ông đi theo thái giám trước mặt tới thiên điện vương phủ. Lương Hồng đi theo sau ông lấy hà bao ra, kín đáo đưa cho thái giám dẫn đường, lấy lòng hỏi: "Vị tiểu ca này, không biết lúc nào thì vương phi mới rảnh rỗi?"



Hắn ta với dượng đã đến không ít nhà, có nơi trực tiếp không tiếp khách, có nơi cho bọn họ vào cửa, kết quả là uống một bụng trà cũng không thấy người đâu, cho nên vào lúc này hắn ta không nhịn được, muốn hỏi thăm một chút.



Tiểu thái giám nhận lấy hà bao, lễ phép cười nói: "Tiểu công tử khách khí, tiểu nhân cũng chỉ là hạ nhân, sao có thể biết chuyện của Vương phi được, xin nhị vị chờ ở đây, chắc hẳn sẽ gặp được vương phi thôi." Nói xong, khom người hành lễ rồi vội vã rời đi.



Rất nhanh đã có hạ nhân dâng trái cây trà bánh lên, Lương Hồng tâm thần thấp thỏm ngồi trên ghế gỗ lê khắc hoa, nhìn hạ nhân vương phủ quy củ lẳng lặng đứng đó, không hiểu sao cảm thấy không thở nổi.



Hết chương 79



**********