Thế Nào Là Hiền Thê

Chương 84 : Băng [1]

Ngày đăng: 11:30 18/04/20


Editor: Gà



[1] Băng: băng trong băng hà



Trong chính điện cung Thiên Khải vô cùng oi bức, nhưng không có ai dám kêu khổ một tiếng, thậm chí cả mồ hôi trên đầu cũng không dám tùy tiện lau đi, sự chú ý của mọi người đều đặt hết trên giường rồng, nam nhân nằm trên đó trói chặt vinh nhục thậm chí là tính mạng của tất cả bọn họ.



Mấy thái y hầu như run lẩy bẩy xin bắt mạch xong, bịch một tiếng quỳ trước mặt hoàng hậu, người đứng đầu Thái Y viện mới run giọng nói: "Hoàng hậu nương nương, mạch tượng của bệ hạ yếu ớt như tơ, khi thì không có, lúc lại phập phồng, chúng thần vô năng."



"Không phải do thời tiết quá nóng nên bệ hạ trở bệnh sao?" Sắc mặt Hoàng hậu đại biến, mặc dù bà không hiểu y thuật, nhưng cũng biết bệnh nặng không trị được nên mạch tượng mới có thể yếu ớt như tơ, bà nhìn thái y này rõ ràng nóng đến xanh cả mặt, cắn răng nói: "Mặc kệ thế nào, các ngươi đều phải giúp bệ hạ tỉnh lại!"



Thái y ở đây trao đổi ánh mắt, cắn răng đáp ứng.



Hoàng hậu nhìn nam nhân mê man trên giường, lau mồ hôi trên trán ông, ngẫm nghĩ rồi triệu thái giám đưa tin đến: "Hoàng thượng bệnh nặng, dù không nên làm ầm ĩ, nhưng làm cha luôn suy nghĩ cho con, triệu Đoan Vương, Thụy vương, Thành vương, Tấn An công chúa ngoài điện vào đi. Thục quý phi và Kính quý phi cũng tiến vào điện hầu tật."



Ngoài cung Thiên Khải, con cái của nhóm phi tần còn có công chúa Vương gia đều đứng dưới ánh mặt trời chói chang chờ đợi, thật vất vả nhìn thấy có thái giám bước ra, nhất thời mắt hoa do bị phơi nắng bỗng trở nên có tinh thần không ít.



"Truyền ý chỉ của hoàng hậu, tuyên Kính quý phi, Thục quý phi, Đoan Vương Điện hạ, Thụy vương Điện hạ, Thành vương Điện hạ, Tấn An trưởng công chúa hầu tật." Thái giám truyền xong ý chỉ hoàng hậu, cũng không nhìn sắc mặt những người khác, lập tức vội vàng trở về điện.



Mặc dù những người khác không cam lòng, nhưng cũng đành chịu, hiện giờ hoàng thượng hôn mê bất tỉnh, hoàng hậu là người lớn nhất hậu cung, bà không cho ai tiến, ai dám cứng rắn xông vào?



Đoàn người vào trong điện oi bức, Thục quý phi cau mày nói: "Trong phòng oi bức như thế, vì sao không dùng băng (đá ướp lạnh)?"



Hoàng hậu lạnh lùng nhìn bà ta một cái: "Hiện giờ mạch tượng bệ hạ suy yếu, sao có thể dùng đồ lạnh, nếu Thục quý phi ngại nóng, thì trở về tẩm cung nghỉ tạm đi, ở đây hoàng thượng không thiếu người hầu tật."



Thục quý phi bị lời này của hoàng hậu đâm vào, trong lòng mặc dù không vui, nhưng ngại thân phận của đối phương, cũng chỉ phúc thân với hoàng hậu: "Tần thiếp chỉ lo lắng hoàng thượng bị nóng, mong hoàng hậu khoan dung cho sự lỡ lời của tần thiếp."


Ngón trỏ Kính quý phi run rẩy, tay kia nhẹ nhàng đặt vào hơi thở của Khánh Đức đế, phút chốc nước mắt bỗng rơi xuống.



"Hoàng thượng!"



Thục quý phi vội đẩy Kính quý phi ra, bổ nhào vào người Khánh Đức đế lớn tiếng khóc thét: "Hoàng thượng!"



Thái giám tổng quản phốc một tiếng quỳ xuống, hô to nói: "Hoàng thượng, băng hà rồi!"



Người trong phòng như sủi cảo đều quỳ rạp xuống, Điền Tấn Kha quỳ gối trước mặt Hạ Hành, giơ cao thánh chỉ lên nói: "Quốc gia không thể một ngày không có quân vương, xin hoàng thượng an bày mai táng Tiên đế, quỳ xin hoàng thượng nén bi thương."



"Quỳ xin hoàng thượng nén bi thương!" Mọi người cao giọng hô.



Ngoài điện người ào ạt khóc quỳ xuống, mặc kệ thật sự khổ sở hay giả khổ, lúc này khóc đến không thở nổi.



Hạ Hành chậm rãi vươn hai tay tiếp nhận thánh chỉ trong tay Điền Tấn Kha, quỳ lết đến trước mặt Khánh Đức đế, dập đầu lạy ba cái: "Tư chất nhi thần bình thường, nay được phụ hoàng thương yêu, nhất định sẽ cúc cung tận tụy, tâm hướng về thiên hạ dân chúng." Dập đầu xong, mới lảo đảo đứng lên, khóc thành tiếng.



Mấy thị vệ thái giám vốn canh giữ ngoài điện sau khi nghe nói Đoan Vương kế vị, đều thừa dịp lúc này bình tĩnh lui xuống, tựa như bọn họ chưa từng xuất hiện.



Đột nhiên, một trận sấm sét vang lên, rốt cuộc trận mưa đầu hạ đã giáng xuống.



Trong phủ Đoan Vương, Khúc Khinh Cư đứng gần cửa sổ, nhìn vương phủ chìm vào hơi nước, như có như không phe phẩy cây quạt.



Trước đó vài ngày nàng phát hiện Hạ Hành và Hạ Minh bí mật mưu đồ một chuyện, không biết bọn họ có tính đến bước Khánh Đức đế đột nhiên băng hà hay không?



Nghĩ vậy, Khúc Khinh Cư nhíu mày, sao nàng lại nghĩ đến việc Khánh Đức đế băng hà, có phải quá mơ mộng rồi không?