Thê Tử Lười Biếng Của Nam Nhân Hung Hãn

Chương 58 : Ngăn cách

Ngày đăng: 22:33 19/04/20


Nữ nhi không bị thương, Tiêu Lang cũng không phải cậy mạnh bá đạo ép bức nữ nhi, tức giận trong lòng Tần thị dần dần lắng xuống.



Coi như không có chuyện này, nàng cũng có ý gả nữ nhi cho Tiêu Lang mà, huống hồ hai đứa trẻ này. . . . . .



Rốt cuộc là tâm đầu ý hợp, mặc dù không tuân theo lễ chế, nhưng cũng có thể bắt đầu.



Tần thị lặng lẽ khuyên lơn chính mình.



“A Lan, mẫu thân muốn gả con cho Lang ca ca, con có đồng ý không?” Tần thị vừa chải tóc cho Thư Lan, vừa nhẹ giọng nói, nhìn gương mặt ửng hồng của nữ nhi trong gương, rốt cuộc vẫn còn chút thổn thức, thời gian ngắn ngủi nửa ngày, nữ nhi liền trưởng thành.



Thư Lan ngủ một giấc trên lưng Tiêu Lang, tinh thần cũng không tệ lắm, nghe vậy gật đầu nói: “Đồng ý ạ, Lang ca ca nói hắn muốn lấy con, như vậy con sẽ không phải đến một nơi xa, có thể ngày ngày nhìn thấy hai người, hắn còn nói về sau cái gì cũng nghe theo con.”



Đây là hai năm trước Tiêu Lang nói với nàng, bởi vì khi đó tỷ tỷ mới vừa lập gia đình, cho nên nàng nhớ rất rõ.



Tần thị lại hiểu thành đó là chuyện hôm nay Tiêu Lang nói với nữ nhi, thầm nghĩ coi như tiểu tử kia cũng có lương tâm, không lừa gạt ăn trắng của khuê nữ ngu ngốc của nàng, nhưng là, hai đứa tuổi còn nhỏ, lập gia đình sớm như vậy, chỉ sợ thôn nhân sẽ bàn tán, đợi thêm hai năm nữa đi, lại sợ nữ nhi không cẩn thận sẽ có, thật là càng nghĩ càng phiền.



“Con ở trong nhà chơi đi, mẫu thân đi nấu cơm.”



Tần thị đứng lên, đi tới phòng bếp, cũng không thèm nhìn ra hậu viện, trực tiếp đóng cửa phòng lại, tiểu tử kia làm chuyện xấu, nên phạt một trận thích đáng.



“Nương, Lang ca ca đâu ạ?” Thư Lan đi theo ra ngoài, tìm khắp một lượt đông ốc tới tiền viện, không thấy bóng dáng Tiêu Lang đâu, buồn bực hỏi.



Tần thị tiếp tục hái đậu cô-ve, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Hắn lên núi săn thú, con chơi một mình đi.”



Thư Lan bĩu môi, hắn bỏ lại nàng đi chơi một mình, liền không nghĩ nhiều, về phòng đi ngủ, chân vẫn còn đang như nhũn ra.


Lão phu nhân sụt sịt một hồi, nói: “Ta biết rồi, nếu Mậu Đình có chủ tính này, chuyện của Chu gia coi như xong, con trở về đi, bên này ta tự biết đáp lời như thế nào.”



Sau khi Tần thị đi, lão phu nhân liền sai người gọi Chu Lai Tài tới.



“Haiz, thì ra con rể ta sớm đã nhìn trúng một người, bởi vì tuổi A Lan còn nhỏ, mới không nói với ta, càng không dám phô trương. Ngược lại lại làm liên lụy hôn sự của Nguyên Bảo rồi. Nguyên Bảo là một đứa bé ngoan, là A Lan nhà chúng ta không có phúc khí à!”



Trong lòng Chu Lai Tài rất không vui.



Nhi tử sớm đã nhận định Nhị cô nương Thư gia rồi, mấy năm nay mặc kệ nhà ai lộ ý muốn kết thân, đều bị nhi tử một lời cự tuyệt, không ngờ cha nương người ta sớm đã chọn trúng con rể. Nghĩ Thư gia không sớm thông báo một chút, lại không có đạo lý, nữ nhi nhà người ta còn nhỏ tuổi, tự nhiên sẽ đợi nàng lớn lên rồi tổ chức hôn lễ, huống hồ bọn họ lại không biết ý định của nhi tử mình.



Không thể kết thân, Chu Lai Tài vẫn còn có chút may mắn, chỉ là rất thương nhi tử.



Về đến nhà, liếc mắt thấy nhi tử ngồi giữa phòng trông ngóng, chăm chăm nhìn ông.



Ông mở miệng, cuối cùng thở dài một tiếng, lắc đầu.



Thấy cha lắc đầu, sáng rỡ trong mắt Chu Nguyên Bảo tối sầm xuống, sức lực toàn thân giống như bị rút đi. Hắn không tự chủ được, quay ngược lại hai bước, lại quên sau lưng mình là tường gạch xanh, nhưng là, tại sao là lưng đụng vào, nhưng ngực lại vô cùng đau đớn? Như có vật gì đó từ nơi ấy bay mất. . . . . .



“Cha, tại sao không được?” Đau đớn qua đi, hắn quật cường đứng thẳng người dậy, bước tới nói. Là hắn không đủ ưu tú sao? Vậy hắn có thể thay đổi, hắn sẽ đi học cho giỏi, thi tú tài thi cử nhân, hắn mới mười sáu tuổi, vẫn chưa muộn.



“Cha nương nàng đã chọn được con rể rồi, bởi vì con bé còn nhỏ tuổi, mới không có truyền ra.” Chu Lai Tài đau lòng vỗ vỗ bả vai con trai, khuyên nhủ: “Nguyên Bảo, đừng nghĩ nữa, cha sẽ chọn cho con một nàng dâu thật xinh đẹp. . . . . .”



“Con không muốn, con muốn A Lan!” Chu Nguyên Bảo đột nhiên hét lớn, nhanh chân chạy ra ngoài cửa.



Hắn có thể thay đổi tất cả các khuyết điểm, chỉ cần có thể xứng với nàng, nhưng không chịu nổi nàng muốn gả cho người khác! Hắn muốn hỏi cha nương nàng một chút, hắn muốn biết họ chọn trúng người nào!