Thê Vi Thượng
Chương 22 : Trò hề
Ngày đăng: 10:19 18/04/20
Nha hoàn bên người có vấn đề, việc này nghiêm trọng hơn tiểu thiếp dùng thủ đoạn để tranh sủng rất nhiều!
Cảnh Thiều lạnh lùng nhìn Lý thị đang quỳ trên mặt đất, nam thê vào cửa, nhi tử thiếp thất sinh ra chỉ là thứ trưởng tử, tuy không thể kế thừa tước vị, nhưng có thể thừa kế đại bộ phận gia sản, cũng khó trách các thiếp thất sốt ruột. Chỉ là, dường như bọn họ đã quên, thứ xuân dược tráng dương đó không chỉ có tác dụng với Vương gia, mà cũng có tác dụng không thua kém với vị Vương phi là nam nhân… Trong lòng len lén mừng trộm.
“Đa Phúc, theo quy tắc trong phủ, chuyện này xử lý thế nào?” Mộ Hàm Chương ngồi cạnh Cảnh Thiều, nghĩ thầm thiếp thất trong vương phủ thật đúng là to gan, chẳng bao giờ thấy được những chuyện này trong phủ Bắc Uy Hầu.
“Bẩm Vương phi, thiếp thất lén dùng xuân dược, loạn côn đả tử.” Đa Phúc nhăn nhó cái mặt bánh bao, thành thật trả lời. Quy tắc này, là do trắc phu nhân định ra, vốn chỉ là đưa vào am tu hành.
“Vương gia, thật sự không phải nô tỳ! Nô tỳ theo Vương gia năm năm, chưa từng dùng thủ đoạn này!” Lý thị nghe đến loạn côn đả tử lập tức gào thét.
Cảnh Thiều mất kiên nhẫn cau mày nhìn Lý thị gào khóc, phẩy tay, “Kéo ra ngoài.”
“Khoan đã.” Mộ Hàm Chương ngăn thị vệ kéo nàng ta ra, bước chậm đến trước mặt Lý thị, không nhìn đến nữ nhân đang quỳ, chỉ lạnh lùng đi vòng trước mặt các hạ nhân, “Lý di nương hầu hạ Vương gia nhiều năm, quen biết trong phủ hiển nhiên rất rộng, theo bản phi biết, chỉ tính nha đầu trong Đông Uyển, đã hết một nửa có quan hệ thân thiết với Lý di nương.” Hàm ý là, chuyện lần này dù có làm cách nào nàng ta cũng không thoát được. Đây là lần đầu tiên Mộ Hàm Chương xưng “bản phi”, giọng nói ôn hòa êm tai mang theo chút uể oải sau khi thỏa mãn lại khiến người khác sợ đến run rẩy.
Vì điều tra chuyện này, Đa Phúc đã tập hợp tất cả mọi người trong vương phủ lại, các nha hoàn ở Đông Uyển trên cơ bản đều có mặt, nghe vậy thì quỳ sụp xuống không dám lên tiếng, người không thân với Lý di nương mừng thầm, quan hệ thân thiết thì thấp thỏm lo sợ, kẻ từng nhận được ưu đãi thì trán ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Lý thị không ngờ đến chuyện này sẽ nghiêm trọng như vậy, hơn nữa vị Vương gia mình hầu hạ nhiều năm lại không hề nhớ tình cũ, đã sớm sợ choáng váng, run rẩy dập đầu, “Nô tỳ biết sai rồi, nô tỳ bị làm mờ mắt, đây đều là ý của trắc phu nhân! Vương phi khai ân, tha cho nô tỳ một mạng!” Lúc này Lý thị mới nhận ra được, đây là kế một tên hai nhạn của trắc phu nhân, nếu thành công, thì có thể khiến cả phủ biết chuyện Vương gia và Vương phi chỉ là phu thê hữu danh vô thực; nếu không thành, thì có thể nhân cơ hội này diệt trừ một tiểu thiếp chướng mắt là mình. Sao mình lại hồ đồ, nghe lời ả ta khuyên chứ?
“Tiện nhân!” Cảnh Thiều hừ lạnh, giận dữ ném chén trà trong tay đi, chén trà vỡ nát ngay trước mặt Lý di nương, “Đi mang Tống Lăng Tâm đến đây!”
Đa Phúc bảo hai nha hoàn đến Tây Uyển, gọi trắc phu nhân vẫn đang bị cấm túc đến.
“Cho dù là ý của trắc phu nhân, kẻ dám hạ dược cũng chỉ có Lý di nương ngươi.” Mộ Hàm Chương cười lạnh tiếp tục phân tích, chuyện này tuyệt đối không thể cho qua dễ dàng, trong cả vương phủ hiện tại cực kì không ổn, hôm nay hạ xuân dược, ngày mai có lẽ là độc dược. Nếu Cảnh Thiều đã để mình quản vương phủ, thì mình phải cho hắn một ngôi nhà an toàn không phải lo lắng đề phòng!
“Truyền ý chỉ của trẫm, đại hoàng tử Cảnh Vinh dẫn binh diệt phản tặc Nam Man, ba ngày sau khởi hành!” Hoành Chính đế hạ chỉ, trừng Cảnh Thiều vẫn đang quỳ thêm một cái rồi vẫy tay áo bỏ đi.
Không quan tâm đến những đại thần đang nhỏ giọng bàn luận phía sau, Cảnh Thiều ủ rũ ra khỏi hoàng cung, về vương phủ, ủ rũ ủn đầu vào lòng Vương phi nhà mình.
“Làm sao thế này?” Mộ Hàm Chương đặt sổ sách trong tay xuống, vỗ vỗ ai đó đang dụi dụi dụi trong ngực mình.
“Quân Thanh, ta bị phụ hoàng phạt, một khoảng thời gian tới không thể lên triều.” Cảnh Thiều vùi mặt vào ngực người ta, “Chúng ta đến biệt viện ít lâu đi, biệt viện có suối nước nóng, mỗi ngày không phải tắm trong bồn.”
“…” Mộ Hàm Chương bất lực nhìn vị nào đó đang vùi trong lòng mình len lén kéo rộng vạt áo mình, biệt viện và suối nước nóng có lẽ mới là thứ hắn muốn nói?
.
_loạn côn đả tử: dùng gậy đánh đến chết.
_thượng vị: ghế trên
_lạc tỉnh hạ thạch: thừa cơ hãm hại khi người khác gặp nguy
_giáo hóa: giáo dục cảm hóa
_phá quán tử phá suất: không có trách nhiệm, khi sự việc đã bị làm hỏng thì trực tiếp dùng thái độ bất cần, tùy tiện bỏ mặc nó tiếp tục phát triển hoặc dù kết quả không tốt cũng không quan tâm, không cần tiến bộ