Thí Thiên Đao
Chương 1034 : Lộ vẻ kỳ quái
Ngày đăng: 04:35 19/04/20
Đổng Ngữ, Hoàng Họa và Lục Thiên Kỳ nhiều ít gì cũng cảm thấykỳ quái, đang định hỏi thì lúc này đội ngũ của đối phương đã tới. Chỉ có thể tạm thời áp chế mối nghi ngờ trong lòng. Cùng nhìn về phía bên kia theo Sở Mặc.
Quả nhiên, trong số những người vừa xuất hiện cũng không thấy có chưởng môn của Linh Động Sơn, thậm chí ngay cả phó chưởng môn hoặc một vị trưởng lão cũng không có!
Dẫn đầu đoàn người là một gã chấp sự cao cấp, chuyên môn phụ trách tiếp khách của Linh Động Sơn.
Người này nhìn thấy mấy người Sở Mặc, vẻ mặt tươi cười khiêmnhường. Nghênh tiến lên, lớn tiếng nói:
- Khách quý đến nhà, không đón từ xa, xin thứ tội.
Sở Mặc thản nhiên nhìn thoáng qua người này, gật gật đầu, mang theo mấy người Đổng Ngữ, không nói một lời đi theo y.
- Mời khách quý vào trong!
Trong lòng gã chấp sự cao cấp của Linh Động Sơn kỳ thực cũng đang lo lắng không yên, y rất sợ vị sát thần trẻ tuổi nổi tiếng này trở mặt với y. Y chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, không chịu nổi lửa giận của đối phương đâu. Còn may. Đối phương tuy không khách khí nói được với y vài câu, nhưng cũng chẳng có hứng thú làm khó y. Điều này khiến gã chấp sự cao cấp đó có hơi hơi mất mát, đồng thời lại cũng cảm thấy vài phần may mắn.
Tiếng nhạc cổ du dương, lại vang lên.
Hoàng Họa và Đổng Ngữ liếc mắt nhìn nhau một cái, tất cả đều hơi nhíu nhíu mày.
Bày ra nghi thức lớn như vậy đến đón người, nhưng bộ phận cao tầng chân chính lại không có lấy một mống xuất hiện. Đây là có chuyệngì?
Hơn nữa, vừa rồi Sở Mặc bảo Tần Thi tỷ đi làm gì thế?
Cùng lúc đó.
Ở một nơi địa thế phức tạp, rừng núi hơi hoang vu phía sâu trong Linh Động Sơn.
Trên vách núi đá có hàng loạt động phủ được đục ra.
Động phủ này cũng không phải nơi dùng để tu luyện, mà là nhà tùcủa Linh Động Sơn!
Chuyên môn dùng để giam giữ những người phạm phải lỗi lầm của Linh Động Sơn.
- Ngươi không biết đâu, hiện giờ uy danh của Sở Mặc vang trời…
Vừa mới nói một câu, đã bị Triệu sư huynh hung hăng lườm một cái sang.
Sau đó, Triệu sư huynh nhìn Lục Thiên Duyệt nói:
- Được rồi, chớ có lề mề nữa, nhanh lên đi.
Quả thực lúc này Lục Thiên Duyệt đã tin thêm vài phần về việc SởMặc đến đây, tuy nhiên nàng vẫn cứ cảm thấy mấy người này có ý đồ khác. Bởi vì nếu quả thực là có thiện ý muốn thả nàng đi, cho nàng gặp Sở Mặc… thì dù không phá bỏ phong ấn cho nàng, thì dù gì cũng nên phái mấy nữ đệ tử tới đây chứ?
Linh Động Sơn lại không phải không có nữ đệ tử, hiện giờ phái mấy tên con trai lại đây, là có chuyện gì?
Cho nên, trong lòng Lục Thiên Duyệt vô cùng kháng cự, nàng nhìn Triệu sư huynh nói:
- Ta như vậy, đi với các ngươi thế nào?
- Đơn giản, ta cõng ngươi!
Triệu sư huynh nói xong liền định tiến lên.
Lục Thiên Duyệt quát lạnh một tiếng:
- Ngươi đứng lại!
Sắc mặt Triệu sư huynh lập tức trở nên rất khó coi, lạnh lùng nhìn Lục Thiên Duyệt.
Lục Thiên Duyệt nói:
- Nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi đừng có chạm vào ta!
- Chuyện này… không phải tùy ý ngươi! Khẩn trương đi theo ta!