Thí Thiên Đao

Chương 1050 : Đánh lén phải thế này này

Ngày đăng: 04:35 19/04/20


Sở Mặc không chờ bọn họ trả lời, chỉ dùng ngón tay chỉ mặt đất trống, kích động nói:



- Các ngươi là một đám bất hiếu, đến đền thờ của tổ tông cũng phá? Tốt xấu gì Bình gia cũng là đại quý tộc quyền quý ở Linh giới, thếmà cũng chẳng để tâm đến mặt mũi. Trong tổ địa lại không có đền thờ tổ tông? Chỗ này còn là tổ địa sao? Hay là, các ngươi là một đám quên nguồn quên gốc, chẳng nhớ được tổ tông của mình là ai rồi?



Gia chủ Bình gia:



- …



Một đám trưởng lão của Bình gia:



- …



Bọn họ ngơ ngác nhìn Sở Mặc, bị chửi đơ người. Hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần, thầm nghĩ: ngươi là gì của Bình gia chứ? Chỉ là mộtngoại nhân có tư cách gì chạy đến đây nói thế?



Sở Mặc lại lớn tiếng quát:



- Hôm nay gia tới, chính là muốn đập đền thờ tổ tông, phá hủy linh mạch của Bình gia các ngươi. Hiện tại đền thờ đã bị các ngươi dỡ hết rồi. Đúng là một đám vô sỉ, không muốn để ta vừa lòng mà.



- …



Người Bình gia hoàn toàn co quắp khóe miệng, trợn mắt há mồm nhìn Sở Mặc.



Trưởng lão vừa chỉ trích Sở Mặc kia hoàn toàn ngốc luôn, nghĩthầm: hóa ra ta quá ngây thơ. Đây là lần đầu tiên thấy người có tướng mạo tốt như vậy lại lật mặt như chong chóng, thuần thục đến thế.



Gia chủ của Bình gia tức đến mức hộc máu tại chỗ. Mặc dù ai cũng biết Sở Mặc đến làm gì nhưng chưa bao giờ thấy người dám nói quang minh chính đại như thế.



Tất cả mọi người đều là tu sĩ, là đạo hữu. Dù có trả thù cũng nên văn nhã một chút, phong độ một chút. Ngươi không biết bây giờ ngươi là cao thủ trẻ tuổi đệ nhất hay sao?



Đột nhiên, một trưởng lão yếu ớt lên tiếng:



- Bình gia chúng ta… ta có rất nhiều… mỹ nữ. Chúng ta… tặng vài người cho ngươi, ngươi đừng gây sự với Bình gia được không?



Người này vừa nói, toàn trường tĩnh lặng như tờ.



Gia chủ Bình gia rốt cuộc không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu tươi.
Cả đám người Bình gia đều ngẩn người, thấy sống lưng lạnh toát. Nhiều người không nhịn nổi rùng mình một cái.



- Hắn còn sống!



Một trưởng lão Bình gia quát lớn:



- Hắn... hắn còn sống…



Tất cả mọi người đều nhìn về hướng phát ra thanh âm. Nhìn thấy Sở Mặc không tổn hao gì đứng đó, trên mặt hầu như không bộc lộ cảm xúc, chả khác gì vẻ mặt lúc trước hỏi bọn họ “đẹp đến mức nào”.



- Ngươi…ngươi làm sao có thể tránh được một quyền của ta?



Bình Thụ đơ người, sau một lúc vẫn không phục hồi lại tinh thần, chỉ biết nhìn Sở Mặc ngơ ngác hỏi.



- Một quyền này của ngài cũng đáng sợ lắm đó…



Sở Mặc cười tủm tỉm nhìn Bình Thụ.



- Nửa bước Luyện thần, lại còn đánh lén… đúng là hù chết ta. Hiện tại ta cũng đánh lén ngươi một quyền nhé?



Nói trước thì còn gọi gì là đánh lén chứ?



Một đám người Bình gia triệt để ngu người, nhìn Sở Mặc như nhìn kẻ điên.



Sở Mặc trực tiếp dùng hành động chứng minh.



Thân hình Sở Mặc chợt lóe, nháy mắt biến mất. Bình Thụ trưởng lão kêu một tiếng, trực tiếp bày ra thế phòng ngự hoàn hảo nhất.



Dù là tu sĩ Luyện Thần kỳ đánh một kích toàn lực cũng chưa chắc vượt được qua lớp phòng ngự này.



Ầm! Lớp phòng ngự của Bình Thụ nháy mắt bị đánh nát.



Sở Mặc sử dụng Thiên Địa Nhân Tam Tài quyền pháp. Một quyền này mang sức mạnh của cả thế giới.