Thí Thiên Đao
Chương 1082 : Phi thăng Tiên giới (1)
Ngày đăng: 04:36 19/04/20
Phía Cẩm Tú Thành, Tần Thi nhìn mọi người một cách bình tĩnh:
- Muốn biết có phải vì Sở Mặc mà Huyễn Thần Giới mới biến thành như vậy hay không, thực ra rất đơn giản… chờ tới sau khi hắn độ kiếp thành công, xem Huyễn Thần Giới thay đổi thế nào sẽ biết.
Mà Sở Mặc cũng không rõ chuyện này, hắn mang theo chén hỏalong, bay nhanh một mạch rốt cuộc cũng đi tới nơi độ kiếp đã chọn từ trước.
Chỗ này cách Cẩm Tú Thành khoảng hơn mười lăm ngàn dặm đường, độ kiếp ở đây có lẽ sẽ không khiến cho quá nhiều người bị kinh động.
Nếu bị người khác trùng hợp gặp được, vậy thì Sở Mặc cũng hết cách, gặp thì gặp thôi, dù sao trên con đường tu hành mãi mãi cũng không thể tránh khỏi việc này.
Sau đó, Sở Mặc trực tiếp đánh động thiên kiếp. Gần như không để người ta kịp chuẩn bị, một ngọn sét lớn giáng thẳng từ trên cao xuống!
Đùng đoàng!
Trên trời cao gió mây cuồng loạn, ánh chớp lập lòe, mây đen cuồn cuộn.
Sở Mặc mặc một bộ quần áo đen, tóc dài như thác nước phủ xuống bờ vai, khí huyết toàn thân mạnh mẽ như rồng.
Ngẩng mặt nhìn lên trời cao, đối diện với từng cơn sấm sét khủngkhiếp, Sở Mặc không chút nao núng sợ hãi!
- Thiên kiếp… là một cách tôi luyện thân thể mà thôi. Thân thể tổ cảnh muốn trưởng thành cũng không thể thiếu thứ này. Đến đây đi… càng mãnh liệt càng tốt!
.....
Triệu Tiền Tôn chạy trốn khỏi Cửu Nguyệt Phái, một đường sống trong lo sợ nơm nớp, cẩn thận tránh né tu sĩ của nhà họ Chung, họ Hồ và họ Bình, với cảnh giới của y hiện tại còn chưa xứng để lão tổ Nguyên Anh phẩy tay. Cho nên, trong lòng y cực kỳ sợ hãi. Tuy vậy, sâu trong nội tâm của y cũng có một ý niệm vô cùng mãnh liệt.
Đến Cẩm Tú Thành!
Sở Mặc đang độ kiếp cũng cảm nhận được một luồng lực lượng huyết mạch mãnh liệt đột nhiên bùng nổ.
Cách xa mấy ngàn dặm, Sở Mặc nhìn thấy cảnh Triệu Tiền Tôn từ ngơ ngẩn đến vái lạy, sau đó, khóe miệng hắn nở một nụ cười nhàn nhạt.
Sau đó, Sở Mặc đột nhiên khẽ vươn tay, trong không trung xuất hiện một bàn tay cực lớn… hung hăng xé rách trời cao!
Không trung hư vô kia lại chẳng khác nào trang giấy mỏng. Bị bàntay khổng lồ này xé mở một cái khe!
Không để ý tới lôi kiếp còn chưa tan, Sở Mặc tung người trực tiếp bay vào khe hở đó.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Vô số tia sét đuổi theo chém vào khe hở kia.
Nhưng bóng người kia cũng đã biến mất, cái khe đó… cũng bắt đầu từ từ khép lại. Sở Mặc căn bản không đợi cho thiên kiếp hoàn toàn chấm dứt, đã trực tiếp xé toạc trời cao, phi thăng lên Tiên Giới rồi!
Bởi vì sau khi dùng vài tia sét tôi luyện thân thể, Sở Mặc phát hiện những tia sét sau đó đánh lên người, đã hoàn toàn không mang lại công hiệu rèn luyện như trước. Nếu đã vô dụng, cần gì phải tiếp tục?
Cảnh tượng này nếu để người khác thấy có lẽ sẽ sợ tới mức ngất đi.
Có thấy tu sĩ nào độ kiếp như vậy chưa? Thấy uy lực của thiên kiếpkhông đủ lớn, liền không kiên nhẫn nữa xé rách hư không mà đi… Việc như vậy chỉ có yêu nghiệt trong truyền thuyết mới làm được thôi!
Từ khi Sở Mặc tiến vào khe hở đó, có tinh khí cuồn cuộn không ngừng xông vào cơ thể hắn một cách điên cuồng.
Tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý tự động vận hành, bắt đầu điên cuồng hấp thu lượng tinh khí trong trời đất này.