Thí Thiên Đao
Chương 1143 : Quyết định
Ngày đăng: 04:37 19/04/20
Tư Đồ Đồ nhìn ra được người kia thật sự trẻ tuổi, không phải là một lão quái sống trên mấy vạn năm biến thành bộ dạng người trẻ tuổi.
Một ngươi còn trẻ như vậy lại có chiến lực hùng mạnh tới mức ngay cả Tư Đồ Đồ cũng không thể ảo tưởng tới!
Đến cuối cùng sư phụ nói cho nàng biết, người kia là một Chí Tôn tuổi còn trẻ.
Cả người Tư Đồ Đồ bị dọa sợ tới gần chết!
Thời điểm nàng đang nhìn hình ảnh kia, tuy răng cũng đã đoán được người trẻ tuổi kia khẳng định vô cùng hùng mạnh. Nhưng có thể nào cũng không thể tưởng được, người nọ chính là một Chí Tôn tuổi còn trẻ.
- Chẳng lẽ trên thế giới này còn có Chí Tôn sao?
Tư Đồ Đồ hỏi sư phụ của nàng, thiếu nữ thần bí kia.
Sư phụ nàng cười cười nói:
- Đương nhiên là có, hơn nữa cũng không ít. Tuy nhiên người trẻ tuổi Chí Tôn kia không thuộc về thế giới này!
Tư Đồ Đồ thật sự bị sợ tới ngây người, cũng ngây người thật lâu. Vừa hồi phục tinh thần lại nàng mới nghĩ tới một vấn đề khác.
Bởi vì đến cuối cùng người trẻ tuổi Chí Tôn kia… vẫn sẽ ngã xuống!
Người trẻ tuổi Chí Tôn ngã xuống thật sự không phải là Sở Mặc, mà là vị Chí Tôn trẻ tuổi được…. vô số đại phật của Phật môn thần bí và hùng mạnh kia tụng kinh độ hóa.
Nhưng trong chiến đấu lúc trước, thời điểm Chí Tôn trẻ tuổi kia hạ thấp cảnh giới xuống bằng với cảnh giới của Sở Mặc, cũng chỉ có thể đánh ngang nhau với Sở Mặc!
Tư Đồ Đồ thậm chí có loại cảm giác, nếu người trẻ tuổi Chí Tôn kia tiếp tục đánh tiếp như vậy, hắn có thể không phải là đối thủ của Sở Mặc!
Nếu…. tương lai có một ngày, Sở Mặc thật sự trở thành cường nhân Chí Tôn, như vậy, bất cứ người nào ở bên cạnh hắn, không cần phải nói… khẳng định đều đã danh chấn thiên hạ!
Cái này đối với Phục Phong ham thích danh lợi mà nói quả thật là một hấp dẫn trí mạng.
Hắn thật sự rất động tâm!
- Phục Phong, ta chưa bao giờ cảm thấy người ham thích danh lợi là sai, người sống trên đời, trừ phi là loại ẩn sĩ không xuất hiện trên đời, nếu không ai lại có thể tránh được hai chữ danh lợi? Trong thế tục có một câu ta cảm thấy rất có đạo lý!
Tư Đồ Đồ nhìn Phục Phong:
- Học được võ nghệ tốt bán cho đế vương!
Phục Phong hạ giọng nói:
- Còn có một câu gọi là Đất lành chim đậu!
- Đúng vậy!
Tư Đồ Đồ nhìn Phục Phong:
- Cho nên?
- Cho nên…. Ngươi xác định nếu ta gật đầu thì người ta nhất định có thể muốn ta sao?
Thật ra sau khi quyết định xong, Phục Phong ngược lại có chút lo được lo mất.