Thí Thiên Đao
Chương 121 : Giận đập Thân Vương Phủ (2)
Ngày đăng: 04:23 19/04/20
Ầm!
Thị vệ này trực tiếp bị Sở Mặc đánh bay.
Nếu không phải Sở Mặc áp chế sức mạnh, một quyền này có thể trực tiếp đánh chết y!
Dù là như vậy, thị vệ này vẫn bay ra xa mấy trượng, nặng nề té lên đất, phát ra tiếng kêu thê thảm.
Một gã thị vệ thấy thế lập tức kéo động chuông bên cửa, lớn tiếng quát:
- Có địch tập kích!
- Cút ngay! Sở Mặc xông thẳng đến, xách cổ gã thị vệ này ném ra xa.
Sau đó giơ chân lên, một chân đá vào cổng lớn màu đỏ thắm của Thân Vương Phủ.
Cổng lớn vương phủ ngày thường gần như không có mở ra. Ngay cả Thân vương Hạ Kinh cũng rất ít đi từ cổng chính, đều là đi cửa bên hông, ngoại trừ có đại lễ hoặc là ngày hội mới mở ra.
Do đó cánh cửa này có cài chốt bên trong!
Cửa là cửa lớn dùng gỗ chắc dày hơn một thước, bên ngoài còn bọc da đồng, chảy sơn màu đỏ thắm. Cộng thêm chốt cửa đồng nguyên chất bên trong, trừ phi là dùng chùi công thành, mượn sức lực mấy vạn cân, chỉ dựa vào sức người… cơ hồ là không thể bị đánh vỡ.
Nhưng Sở Mặc ở đây lại chỉ dùng một chân!
Ầm!
Cái chốt cửa bằng đồng nguyên chất bên trong trực tiếp bị cong lại biến hình, không biết bay bao xa.
Sức mạnh cường đại, cả trụ cửa và hai bức tường bên cạnh cũng liền vỡ theo.
Ầm ầm đổ xuống!
- Toà giả sơn này đặt ở đây quá chướng mắt, một đống đá vụn, chi bằng lấp xuống hồ!
Ầm ầm!
Bùm bùm!
Cả Thân Vương Phủ trong nháy mắt liền biến thành đống hỗn độn.
Giọng của Sở Mặc truyền khắp phương viên mấy dặm, người bên ngoài cũng đều nghe thấy.
Ai nấy đều cứng lưỡi, thầm nghĩ đứa cháu của Phàn lão tướng quân này điên rồi sao? Không ngờ dám náo động Thân Vương Phủ thành như vậy, hắn thật không sợ chết?
Người từng vào Thân Vương Phủ cho biết, hoa cỏ cây cối trong hoa viên… không có một gốc nào là phàm phẩm!
Tất cả đều là phẩm chủng cực kỳ quý hiếm, có một số thứ thậm chí sắp tuyệt chủng!
Nhưng Thân Vương Phủ giống như tiểu hoàng cung, có thể bị người ta ném đổ như vậy, cũng làm rất nhiều người nghe nói chạy đến xem náo nhiệt thầm mừng rỡ trong lòng.
Hạ Kinh trong triều tất nhiên có một đám nhân mã, nhưng cũng không phải không có đối thủ. Mấy năm này vì quá bá đạo, cũng kết không ít kẻ thù. Những người này đối với hành động của Sở Mặc tất cả đều thầm bày tỏ rất ủng hộ. Ước gì hắn náo động thêm chút nữa, chém toàn bộ Thân Vương Phủ xuống mới hay.
Sở Mặc cũng chính là làm như vậy!
Bây giờ hắn đã xông tới giữa viên lâm chiếm diện tích rộng lớn Thân Vương Phủ. Ở đó, lại đang nuôi một đám sư tử, hổ hung mãnh. Sở Mặc một chân đá văng cái lồng, ha ha cười lớn:
- Các ngươi vốn là vương giả trên thảo nguyên đại sơn, sao có thể giống như con mèo bị nhốt trong đây? Ra ngoài chơi đi nhé!
Gừm!
Đám sư tử, hổ nhất thời cùng xông ra, vượt qua bên cạnh Sở Mặc chạy ra ngoài.