Thí Thiên Đao
Chương 1219 : Sự uy hiếp của Huyễn Môn (1)
Ngày đăng: 04:38 19/04/20
Đồ đệ có tốt hơn nữa cũng vẫn là con nhà người ta, Sở Mặc có hiếu thuận tới đâu cũng không phải là thân sinh cốt nhục!
Lúc này, Sở Mặc bước ra từ trong phòng, nhìn thấy sư phụ và sư nương, Sở Mặc liền nói:
- Sư phụ, con có một tin tốt và một tin xấu.
Ma Quân cười mắng:
- Đừng có giở trò này nữa!
Tiểu Điệp nhìn Sở Mặc, đôi mắt loé sáng, rồi cũng cười:
- Nói tin xấu trước đi. Sư nương và sư phụ con những năm nay đã nghe quen những tin tàn khốc rồi, tin xấu với chúng ta mà nói đã giống như ăn cơm bữa rồi.
Sở Mặc chợt thấy đau lòng, hắn nghiêm nghị nói:
- Sư nương yên tâm, sau này sẽ không còn tin tức xấu nào làm phiền lòng người đâu.
Nói dứt lời, Sở Mặc nhìn về phía Ma Quân nói:
- Tin xấu này chính là nếu người muốn tìm được mấy loại dược liệu đó sẽ… vô cùng khó khăn! Cho dù ta có được sự trợ giúp từ Thiên hạ Đệ nhất Dược phòng như Linh Đan Đường… cũng vẫn khó!
Ma Quân bật phắt dậy, ánh mắt lấp lánh nhìn Sở Mặc. Mặc dù không nói gì, nhưng ánh mắt ấy còn hơn cả ngàn vạn lời nói.
Đôi lông mày của Tiểu Điệp cũng khẽ nhướng lên, nàng nhìn Sở Mặc:
- Là dược liệu dùng làm gì?
Một cây chuẩn thánh dược có linh, đừng nói là hắn, cho dù là Đế Chủ tự đi cũng khó mà hái được! Chí Tôn may ra có hy vọng khiến chuẩn thánh dược động lòng, nhưng cũng chỉ là có hy vọng mà thôi. Những cây Chí Tôn dược có cá tính thật sự đều có thể từ chối sự thu hút của Chí Tôn!
Điều này nghe ra thì có vẻ thần kỳ, chỉ là một cây dược liệu mà thôi, sao lại có thể lợi hại tới vậy? Nhưng cứ thử nghĩ tới những sinh linh hùng mạnh không phải con người thì biết. Ví như những lời mà Giới Linh từng nói, tộc Côn Bằng từng có tới ba Chí Tôn, thậm chí trong đó một con còn luyện thành Ngũ Hành Đạo Cơ!
Sự hùng mạnh của loại sinh linh đó thì tuyệt đại đa số tu sỹ hoàn toàn không cách nào tưởng tượng nổi.
Côn Bằng cũng xem như một loài động vật. Tương tự như thế, thực vậy cũng có loại hùng mạnh, thậm chí là kinh khủng. Đó chính là con cưng thật sự giữa trời đất! Thí dụ như là Chí Tôn dược, hay như là chuẩn thánh dược, thánh dược.
Chúng đều có linh!
Chúng có thể không giỏi chiến đấu, nhưng chúng tuyệt đối không phải kẻ yếu!
Không loại trừ khả năng bọn chúng vì một vài nguyên nhân sẽ lựa chọn đi theo con người là những kẻ yếu hơn chúng, vì chúng cũng cần được bảo vệ.
Thiên kiêu trong giới thực vật hoàn toàn khác với giới động vật. Ví như Côn Bằng, Hổ Tộc… nhưng thiên kiêu sinh linh động vật này, bọn chúng đều có chiến lực dũng mãnh, nhưng sinh linh thực vật, thuộc tính Tiên Thiên có bày ra đó thì cũng rất ít có loài am hiểu về chiến lực.
Nhưng mà bọn chúng là những bảo vật đẳng cấp mà tất cả sinh linh loài người hay không phải loài người cũng đều ao ước có được. Cho nên, Chí Tôn dược lựa chọn đi theo Chí Tôn, đôi bên cùng có lợi là điều có thể xảy ra.
Nhưng muốn bắt buộc bọn chúng hoặc là trực tiếp giết hại chúng, e là cần phải có thánh nhân thật sự tận tay xuất chiêu. Dưới trời đất này lại không có thánh nhân. Còn về trước mắt… vẫn chưa có.
Cho nên Sở Mặc mới cảm thấy nhức đầu, thậm chí còn thoáng chút tuyệt vọng. Muốn đạt được những dược liệu này nào dễ dàng? Mấu chốt lại là đâu phải chỉ có một loại!
Ma Quân cũng chẳng mấy chốc hiểu ngay ra vấn đề, hắn quay đầu lại nhìn Tiểu Điệp đang đứng ngây người mà dần bình tâm trở lại, khẽ nói:
- Lên trời hay xuống đất ta cũng phải tìm được chúng!