Thí Thiên Đao
Chương 1230 : Chí Tôn pháp khí
Ngày đăng: 04:38 19/04/20
Ngay cả Ma Quân cũng che chắn cho Tiểu Điệp và Đổng Ngữ, lui ra xa.
Nhưng dù có xa nữa cũng không tránh được phạm vi ảnh hưởng của thiên kiếp.
Khâu trưởng lão nhìn bầu trời gió nổi mây phun, sắc mặt thay đổi, mắng:
- Tiện nhân, ngươi muốn hại chết mọi người phải không? Tần Thi cười cười:
- Sao lại nói thế chứ? Ta chẳng có thù oán gì với họ thì hại họ làm gì. Ngươi nhìn kỹ đi, đây là thiên kiếp loại nào chứ?
Khâu trưởng lão tò mò ngẩng đầu lên, sau đó lại không nhịn được mắng:
- Thiên kiếp còn phân loại này loại kia à? Ngươi đừng ở đó mà giở trò lừa đảo.
- Ha ha, đúng là kẻ nông cạn. Ngươi không biết cũng chẳng ai cười ngươi đâu. Nhưng ngươi lại giả bộ như mình có tri thức lắm ý, đúng là ngây thơ. Khâu trưởng lão tức điên. Lão từng này tuổi đầu còn bị một tên nhóc nói là ngây thơ. Ngay lập tức, lão gầm thét, công kích Tần Thi.
Tu sĩ Phi thăng kỳ đỉnh cao lại có thêm hai Đế Chủ pháp khí đối mặt với một tu sĩ Luyện thần kỳ, chênh lệch thấy rõ.
Nhưng Khâu trưởng lão không ngại mất mặt, điên cuồng tấn công, đòn đánh linh hoạt sắc bén tuy nhiên Tần Thi vẫn tránh được.
Đến hiện tại, lão thực có chút khiếp sợ, nha đầu này dường như không bị Đế Chủ pháp khí trong tay lão ảnh hưởng tí nào. Vẫn tránh né rất tự nhiên. Sao lại thế được! Rắc một cái!
Thiên kiếp từ trên trời giáng xuống, bổ thẳng vào Khâu trưởng lão.
Khâu trưởng lão kinh hãi, sắc mặt vô cùng khó coi. Lão thấy kỳ quái, sao thiên kiếp không bổ vào tiểu tiện nhân kia mà lại bổ về phía lão.
Trong nháy mắt khi thiên kiếp đánh xuống, người ở võ trường đều nhanh chóng chạy ra xa.
Ma Quân cũng mang Tiểu Điệp và Đổng Ngữ bay đi. Lúc này, ĐổngNgữ đột nhiên nói, vẻ mặt có chút cổ quái:
- Ma Quân tiền bối, chúng ta không cần đi đâu.
Ma Quân ngẩn người.
Trong lúc Tần Thi nói chuyện, bầu trời lại xuất hiện vạn đạo thiên lôi đủ sắc mầu, đánh xuống Khâu trưởng lão và các tiểu đỉnh Chí Tôn kia.
Thiên lôi màu tím giống như tử long, hiện ra giữa không trung, có cả đầu, trên đầu có sừng, vẩy móng dữ tợn. Nhiều đạo xuất hiện cùng một điểm, tạo thành một luồng sức mạnh kinh khủng. Che phủ cả trời đất. Trấn áp vạn vật.
- Đây mới là Chí Tôn khí!
Tần Thi cười nhạt.
Nhóm thiên lôi màu tím kia nháy mắt bao phủ cả Khâu trưởng lão và ba pháp khí của lão.
Khâu trưởng lão gào lên thảm thiết, thiên lôi tản đi. Tình cảnh khốc liệt nhưng đến nhanh mà đi cũng nhanh. Tiếp sau đó, cái Chí Tôn pháp khí tiểu đỉnh kia kêu rung kịch liệt, có vẻ không cam lòng vì bị trấn áp, bay thẳng lên trời cao.
Viu một cái, nháy mắt đã chạy mất tiêu.
Tần Thi tiếc hận:
- Nếu cảnh giới của ta cao hơn một chút đã không để nó chạy đi rồi.
Hai Đế Chủ pháp khí chẳng thấm tháp gì, trực tiếp bị thiên lôi đánh cho dập nát. Còn Khâu trưởng lão kiêu ngạo hống hách kia đã tan thành tro bụi. Dưới công kích cường đại như vậy, dù lão có hai Đế Chủ pháp khí hay hai Chí Tôn pháp khí để phòng ngự, lão cũng khó mà sống nổi.
Đệ tử của Huyễn Môn ở khắp nơi sợ ngây người.
Bọn họ như một đám ngốc, nhìn bầu trời lại cao trong xanh, nhìn thiếu nữ như tiên tử đứng bất động trong hư không. Không phải bọn họ bị sắc đẹp của nàng mê hoặc mà họ sợ hãi.
- Đừng nói Sở Mặc là tên yêu nghiệt, nhìn vị cô nương này màxem.
- Nàng là ai?
- Hình như từng là công chúa đại tộc của Tần gia ở Thiên giới, Tần Thi.
- Sao trên người nàng lại có pháp khí khủng bố thế chứ? Có phải Chí Tôn pháp khí không nhỉ? Mặc dù Tần gia là đại tộc ở Thiên giới nhưng sao bọn họ có pháp khí lợi hại như Chí Tôn khí được cơ chứ?