Thí Thiên Đao
Chương 125 : Phương thuốc (2)
Ngày đăng: 04:23 19/04/20
- Chỉ chút chuyện nhỏ, đối với Thân vương đại nhân giàu ngang một nước mà nói, chút tổn thất này hoàn toàn không đáng là gì. Sở Mặc thản nhiên.
- Đã chết hai cung phụng, bọn họ đều là từ trong môn phái ra. Hạ Kinh lạnh lùng nhìn Sở Mặc:
- Chuyện này, nói gì ta cũng không gánh vác cho ngươi.
- Ha ha, ta cũng không trông mong vào lòng tốt của Thân vương đại nhân. Sở Mặc cười cười, thản nhiên nói:
- Ta chỉ cần phần trợ cấp ông nên cho. Bọn họ muốn trả thù, tất nhiên quay về tìm ta.
Con mắt Hạ Kinh lóe sáng nhìn Sở Hặc, trong lòng dũ phát nghi ngờ. Trong thời gian ngắn ngủi hơn nữa năm, rốt cuộc thiếu niên này trải qua những gì, không ngờ có thể sinh ra biến hóa lớn như vậy. Không những thực lực nâng tới cảnh giới này, ngay cả gan dạ sáng suốt cũng làm người ta chấn kinh.
Hạ Kinh thân là Thân vương, thân ở vị trí cao nhiều năm, một thân khí tràng này không phải là nói giỡn. Người bình thường ở trước mặt lão đừng nói là nói chuyện, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Ngay cả một số người từ trong môn phái ra, nhìn thấy lão cũng phải khách khí.
Thiếu niên này lại ở trước mặt lão càn rỡ như vậy. Rõ ràng trong phủ lão có một đại năng chân chính, vẫn mặt không đổi sắc, vui vẻ trò chuyện. Chỉ dựa vào gan dạ sáng suốt này, đã đủ làm Hạ Kinh động dung.
- Nhưng y… mới chỉ 34 tuổi mà thôi… muốn làm người này trở thành người lớn, vậy trở thành một quái vật thế nào? Hạ Kinh híp mắt, nếu không phải trong lòng ghi nhớ những lời nói của Sở Mặc, lão thật muốn trả cái giá lớn mời đại năng trong phủ xuất thủ, diệt trừ ranh con nhỏ nhoi này.
Đừng thấy bây giờ hai người có thể ở đây thoạt nhìn như nói chuyện, nhưng đừng quên, mới vừa nãy tiểu tử này giết hai cung phụng của lão, náo động cả Thân Vương Phủ gà bay chó chạy, tổn thất nhiều tài vật. Sở Mặc ngược lại nói chuyện gió thổi mây bay, trên thực tế tuyệt đối là một con số khổng lồ.
Cho dù là Hạ Kinh, cũng sẽ cảm thấy đau nhói, chớ đừng nói thù hận của hai bên kỳ thật một chút cũng không giảm, rất sâu. Lão thật sự không dám tin Sở Mặc sẽ có lòng tốt gì.
- Những lời vừa nãy ngươi nói với ta, rốt cuộc là ý gì? Cuối cùng Hạ Kinh không kìm được chủ động hỏi. Không phải lão lòng dạ không đủ sâu, mà là tiểu quái vật này quá vô sĩ, cũng quá giảo hoạt, nói nhăng nói cuội, vẫn không nói cái đó.
- Lão tặc! Ông dám nói chuyện hôm nay không có liên quan với ông?
Hạ Kinh lạnh lùng nói, không có nói chuyện, trong mắt lóe ra hung quang. Tiểu súc sinh này cứ mở miệng ra là lão tặc, quả thật làm lão tức giận, Hạ Kinh lão… chưa từng bị người ta sỉ nhục như vậy?
Sở Mặc cười lạnh nói:
- Cuối cùng các ngươi không muốn buông tha ta, muốn giết ta. Ta đến vương phủ ông náo động một chuyến, quá đáng sao?
- Phương thuốc đó… Hạ Kinh đen mặt, lạnh lùng nhìn Sở Mặc:
- Có thể nói ra không?
-------------
- Phương thuốc đó… Sở Mặc kéo dài âm, nhìn Hạ Kinh sắp phát nổ, thản nhiên nói:
- Rất đơn giản, y có thể trị khỏi tật xấu ông! Không những có thể làm Thân vương ông trọng chấn hùng phong, hơn nữa cho Thân Vương Thủ này thêm mấy tiểu vương, tử tiểu quận chúa gì gì… cũng không là vấn đề. Nhưng nếu tất cả sinh ra là quận chúa, thì ông không thể tìm ta gây phiền phức, đó là vấn đề của chính ông.
Hạ Kinh nhảy dựng lên, hai mắt đỏ ngầu, gắt gao nhìn Sở Mặc:
- Ngươi không gạt ta?