Thí Thiên Đao
Chương 1260 : Đi mắng hắn.
Ngày đăng: 04:38 19/04/20
Sở Mặc trợn mắt há hốc mồm ngồi ở đó, vẻ mặt vô cùng đặc sắc, nửa ngày không thể nói được gì.
Nếu không phải lúc trước hắn vừa mới từ chỗ Tần Thi biết được một ít chuyện về Phiêu Linh Nữ Đế, thật sự rất khó tin vào mấy lời này của Đại Công Kê.
- Tần gia lại từng xuất hiện Chí Tôn sao?
Thật lâu sau Sở Mặc mới nói thầm một câu.
- Có gì đáng ngạc nhiên?
Đại Công Kê liếc nhìn Sở Mặc nói:
- Tần gia được coi như là một đại tộc ở Thiên giới, đương nhiên phải xuất hiện Chí Tôn, chẳng qua tên khốn kiếp này là tên phản đồ! Được xem là sỉ nhục của Tần gia, bởi vậy Tần gia hiện giờ căn bản sẽ không nhắc tới người này, chỉ sợ cũng cho là hắn đã sớm chết rồi.
- Phản đồ? Có ý gì?
Sở Mặc nhìn Đại Công Kê.
Đại Công Kê nhìn thoáng qua Sở Mặc, sâu kín nói:
- Tiểu tử ngươi đã nghe nói về La Thiên Tiên Vực chưa?
Sở Mặc gật gật đầu:
- Đã từng nghe.
- Cái gì?
Đại Công Kê đứng bật dậy, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Sở Mặc:
- Ngươi đã từng nghe nói về La Thiên Tiên Vực? Làm sao có thể? Ngươi nghe nói ở đâu? Chẳng lẽ có người nói cho ngươi biết rồi hả?
- Ngươi phản ứng mạnh như thế làm gì? Ta nghe nói qua chỗ kia rất kỳ quái sao?
Sở Mặc nhìn Đại Công Kê.
Vẻ mặt Đại Công Kê nghiêm túc nhìn Sở Mặc:
- Ngươi bây giờ không nên nghe nói về chỗ kia.
Sở Mặc nhìn Đại Công Kê, trong con ngươi mang theo một chút điên cuồng.
Đại Công Kê nói:
- Ngươi ngàn vạn lần không thể làm như vậy, tuy rằng tên khốn kiếp kia không cho bất kỳ sinh linh nào độ kiếp ở trong này, sợ ảnh hưởng tới hắn. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, hắn là Chân Tiên! Thực tiên cao nhất! Một khi bức hắn tới không có đường lui, đi ra khỏi động kia, sự tình có thể sẽ rất lớn! Cho dù ngươi có thể dẫn Thiên kiếp tới đánh chết hắn, nhưng Tiên giới này chỉ sợ cũng sẽ bị rung động!
Trong con người Sở Mặc lộ ra một chút thống khổ:
- Chẳng lẽ cứ để một kẻ thù lớn như vậy bình yên vô sự sống ở nơi này sao?
- Cái đó là không thể nào!
Đại Công Kê nói như đinh chém sắt:
- Một ngày nào đó khoản nợ này sẽ được thanh toán! Nếu nói về thù hận, cừu hận của Kê gia và hắn vô cùng sâu! Nhưng vào thời điểm này bức bách hắn, kết quả thu được chỉ có thể là lưỡng bại câu thương, ai cũng sẽ không có được ưu đãi, như vậy không đáng.
Trên trán Sở Mặc nổi gân xanh, nắm chật hai tay, khẽ nhắm mắt lại, hít sâu một hơi:
- Chẳng lẽ cứ tùy ý hắn tiêu dao sống ở trên đời này như vậy sao?
- Hắn tiêu dao sao?
Vẻ mặt Đại Công Kê khinh thường nói:
- Ngươi không biết hắn hiện tại có bao nhiêu bi thảm! Hắn căn bản không dám bước ra khỏi Thất Tinh động nửa bước! Bởi vì một khi hắn rời khỏi Thất Tinh động, khí tức Thực Tiên mạnh mẽ kia sẽ tấn công thế giới này khiến nó tán loạn, lộn xộn, sau đó sẽ có thiên phạt thật sự giàng lâm. Cái loại nhân quả cắn trả này hắn căn bản không chịu nổi. Cho nên mấy năm nay hắn đều phải thành thật mà dừng lại ở trong động phủ kia, nhìn giống như ngồi tù! Trừ phi hắn quyết định phi thăng Thiên giới, nhưng cái này cũng vô cùng khó khắn! Bởi vì hắn không thể trực tiếp đi ra độ kiếp, chỉ có thể nghĩ biện pháp mở ra một lối đi trong động phủ. Nhưng muốn làm được chuyện này ít nhất cần cảnh giới Đế Chủ mới làm được, với trạng thái của hắn bây giờ, muốn trở thành Đế Chủ là chuyện không thể. Còn có, một gốc cây Chuẩn Thánh Dược duy nhất trong tay hắn hiện tại đã thuộc về chúng ta. Tiểu tử ngươi hẳn là rất rõ ràng về giá trị của Chuẩn Thánh Dược chứ.
Sở Mặc gật đầu, trên mặt vẫn mang vẻ không cam lòng:
- Nhưng cứ như vậy buông tha hắn, ta cảm thấy vô cùng không thoải mái.
- Vậy đi mắng hắn!
Đại Công Kê đưa ra vẻ mặt chuyện nên làm nói:
- Dù sao hắn cũng không thể đi ra khỏi động phủ, thậm chí ngay cả thần niệm quá mạnh mẽ cũng không dám phóng xuất ra. Ngươi lại chém chết nanh vuốt duy nhất của hắn, hắn hiện tai đã mất đi khả năng nắm giữ sinh linh trong mảnh đất này trong tay! Nếu sinh linh nơi này có lá gan lớn, hiện tại cũng có thể trực tiếp trốn đi
!