Thí Thiên Đao

Chương 127 : Không đơn giản (2)

Ngày đăng: 04:23 19/04/20


Đừng nói bọn họ nghĩ không thông, ngay cả đám đại thần gia quyến trong triều ở ngoài xem náo nhiệt, sau khi nhìn thấy Sở Mặc lảo đảo từ cổng lớn vương phủ tường thành đổ nát đi ra, đều ngây dại ánh mắt, hoàn toàn nghĩ không thông!



Sở Mặc vừa ra khỏi cửa, thì nhìn thấy bên ngoài vây một đám người. Hứa Phù Phù và Diệu Nhất Nương cũng đều ở trong đám người đó.



Nhìn thấy Sở Mặc, Hứa Phù Phù nhe răng cười, đắc ý liếc nhìn Diệu Nhất Nương:



- Hi hi hi hi.



Diệu Nhất Nương thì hoàn toàn ngây dại, kỳ thật nàng đã đến lâu rồi, vừa nãy suýt chút nữa xông thẳng vào. Đừng thấy nàng xuất thân môn phái, nhưng dù sao ở Viêm Hoàng Thành nhiều năm như vậy, sao lại không hiểu phủ đệ của Thân vương là có ý vị gì?



Đó là long đầm hổ huyệt thật sự!



Sở Mặc một mình như vậy xông vào, ngay cả cổng lớn của vương phủ cũng bị đập nát. Hạ Kinh thân là chủ nhân chỗ này, thù mới hận cũ, sao có thể bỏ qua cho hắn? Nàng bị Hứa Phù Phù lôi kéo siết sao, nói Sở Mặc nhất định sẽ không sao.



Kết quả không bao lâu Sở Mặc cư nhiên thật sự ra ngoài.



Trên dưới cả người cả chút tro bụi cũng không có, hai tay trống không, vẻ mặt bình tĩnh, giống như vừa ăn cơm xong, tản bộ ra về



Mọi người đối với kết quả này hoàn toàn tràn đầy chấn kinh, gần như đều ngây ngẩn.



- Cái này sao có thể? Chẳng lẽ Hạ Kinh thân vương không có ở nhà?



- Thời gian gần đây Hạ Kinh Thân vương căn bản không có ra ngoài!



- Cổng lớn bị người ta đập tan tành, mặt cũng bị người ta đánh sưng lên rồi à? Kết quả người gây sự cứ nhàn nhạ như vậy đi ra ngoài?



- Nghe nói bên trong có người chết… thật không dám tin, đứa cháu này của Phàn lão tướng quân vẫn có có thể sống sót trở ra.



- Khó mà tin… Chẳng lẽ nói trên người Sở Mặc công tử đang mang thánh chỉ của Hoàng thượng?



- Đừng nói, thật có khả năng này. Các ngươi còn nhớ lời đồn đó không? Nói không chừng, lần này Sở Mặc công tử chính là phụng chỉ đến gây sự đấy!
- Hứa đại công tử đổi tính rồi hả? Không ngờ không phải vì mưu cầu lợi ích cho mình?



Hứa Phù Phù xụ mặt:



- Đại gia còn muốn sống thêm mấy năm. Nói xong, nhìn Diệu Nhất Nương nói:



- Thua phải chịu, mau hôn!



Đám người vây quanh xem náo nhiệt không sợ chuyện này lớn, ồn ào nói:



- Mau hôn mau hôn.



- Hôn một cái!



- Không được hôn mặt!



- Đúng đúng đúng, không được hôn mặt, không được lật lọng.



- Hôn!



- Không được qua loa.



Khóe miệng Sở Mặc co giật, trợn mắt há họng nhìn đám người đầy vẻ hưng phấn. Nhưng sau đó Sở Mặc hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Phù Phù, cả giận nói:



- Hứa Nhị Phù.



Hứa Phù Phù rút người ở đằng sau, trợn mắt nói:



- Huynh đệ, diễm phúc như vậy, ta nhường cho ngươi, không cần cảm ơn ta!