Thí Thiên Đao

Chương 1301 : Một đao phân thắng bại

Ngày đăng: 04:39 19/04/20


Nhưng Lưu Phong, nghĩ một chút, lại cười rộ lên, nhìn người xung quanh bằng ánh mắt kỳ dị, thầm nghĩ: các ngươi thì biết cái quái gì. Đột nhiên hào quang mông lung trên mặt Hồng Nguyệt đại nhân tán đi, lộ ra khuôn mặt thật sự.



Sở Mặc hơi ngẩn ra. Những người khác không có phản ứng, bọn họ không thấy được hình dạng của Hồng Nguyệt đại nhân.



- Thế nào? Thất vọng sao?



Hồng Nguyệt cười tủm tỉm nhìn Sở Mặc.



Người xung quanh dại ra, không biết tình hình hiện tại là thế nào. Hồng Nguyệt đại nhân không cho phép Sở Mặc gọi ngài, nhưng lại hỏi hắn có thấy thất vọng không? Ngài đang trêu đùa Sở Mặc sao? Chỉ chính Sở Mặc mới biết, Hồng Nguyệt đang muốn hỏi dung mạo của nàng thế nào.



Bình tĩnh mà nói, dung mạo của Hồng Nguyệt khá bình thường, chỉ do lúc trước nàng biểu hiện khiến người ta có kỳ vọng quá cao.



Thực tế, dung mạo của Hồng Nguyệt cũng rất thanh tú, thuộc lại càng nhìn càng thích, khí chất thật sự sâu sắc.



Sở Mặc nói:



- Không dám ạ, với cảnh giới của tiền bối, muốn thế nào lại chẳng được. Sở Mặc cũng không nói gì nhiều, nhưng những người khác nghe, lại nghĩ Sở Mặc đã chấp nhận chịu cúi đầu.



Hồng Nguyệt tán thưởng nhìn Sở Mặc nói:



- Khá lắm, tiểu tử ngươi rất thông minh.



Nói xong, lại lười biếng nói tiếp:



- Với quan hệ của chúng ta, ngươi hẳn không nên gọi ta là Hồng Nguyệt đại nhân, mà nên gọi ta là sư thúc.



Nói xong, Hồng Nguyệt lại do dự:



- Ầy, nhưng gọi sư thúc không dễ nghe tí nào, cứ như ta là đàn ông ý. Gọi là dì ư? Không được. Gọi cô đi! Gọi cô được đấy.




- Đi đi, đánh thì đánh. Nhưng dù sao người ta cũng là con gái, hơi tùy hứng một chút, ngươi cũng nên nương tay. Vì tổ tiên của nàng có chút liên hệ với ta.



Sở Mặc cười khổ, trong lòng tự nhủ: ngài xem trọng ta như vậy sao. Ta chỉ là một tu sĩ còn chưa đến Đại la kim tiên trung kỳ. Còn người ta là một tu sĩ Thiên tiên đỉnh cao, trên người có khả năng có vũ khí ChíTôn nữa đó.



Trương Song Song triệt để bối rối vừa vì Hồng Nguyệt nói nàng và tổ tiên của Trương Song Song có quen biết, mặt khác, đại nhân lại bảo Sở Mặc nương tay, đừng chấp nhặt.



Chuyện quái gì thế này?



Trương Song Song hít sâu, cố làm mình bình tĩnh trở lại. Nàng quyết định, sẽ không giết Sở Mặc nhưng sẽ cho hắn một lần dạy dỗ, ít nhất khiến hắn không thể vào thiên lộ sắp tới. Đừng tưởng có cô cô hùng mạnh là muốn làm gì thì làm. Con ngươi Trương Song Song lạnh băng, nàng cũng đã bình tĩnh.



Nhiều năm ra ngoài rèn luyện không phải vô ích. Đi theo đại nhân trẻ tuổi như Long Thu Thủy, nàng thấy mình sống không phí hoài tí nào.



Vèo một cái.



Trương Song Song tung người nhảy lên lôi đài.



Nàng đứng đó, như một pho tượng chiến thần, tràn đầy chiến ý.



Sở Mặc nhìn Hồng Nguyệt một chút. Hắn đang nghi hoặc, nhưng lúcnày chỉ có thể áp chế, rồi nhảy lên lôi đài.



Lúc này, hắn mới nhớ đến vẫn chưa giao mấy tấm thẻ màu đen trị giá năm trăm triệu cho Hồng Nguyệt nhưng chẳng ai nói gì.



Sự việc phát sinh vừa nãy khiến bọn họ còn chưa khôi phục thần trí.



Sở Mặc ngẫm nghĩ, không nói gì về việc này nữa, chỉ nhìn Trương Song Song, nói:



- Ra tay đi.