Thí Thiên Đao
Chương 130 : Lai lịch của Diệu Nhất Nương (2)
Ngày đăng: 04:23 19/04/20
- Tỉ tỉ đến từ Chu Tước đại lục sao?
Sở Mặc ngay tức thì tròn mắt kinh ngạc, vẻ mặt bàng hoàng không tưởng. Đối với hắn mà nói, Đại lục Thanh Long đã rất rộng lớn rồi, hắn chưa hề tưởng tượng được rằng Diệu Nhất Nương, người đã thân thuộc với mình bốn năm, lại đến từ một đại lục khác.
- Đúng vậy đó, đó là những chuyện cũ đau lòng, ta chưa từng muốn nhớ lại.
Diệu Nhất Nương khẽ khàng thở dài một cái, sự bi thương hiện rõ trên khuôn mặt.
- Không muốn nhớ lại thì thôi chẳng cần nói đến làm gì nữa.
Sở Mặc cũng có những sự việc mà hắn không bao giờ muốn nghĩ tới, hắn hiểu rõ nỗi đau đó.- Ha ha, kỳ thực thì cũng chẳng có gì đâu, đều đã trôi qua biết bao năm này rồi.
Diệu Nhất Nương nhẹ nhàng nói:
- Môn phái của ta có tên là Phiêu Diêu Cung, đã từng là một đại môn phái đỉnh cao vang danh trấn động Chu Tước đại lục, có thể sánh ngang hàng với Trường Sinh Thiên của Đại lục Thanh Long.
- Bốn trăm năm trước đây, Phiêu Diêu Cung đã đạt đến giai đoạn thịnh vượng nhất, một lão tổ ở trong Cung đã đột phá thành công Tiên Thiên. Nghe nói, nơi mà lão tổ đó tới chính là Linh Giới!
Diệu Nhất Nương nhìn Sở Mặc và nói tiếp:
- Theo truyền thuyết thì đó là một nơi tràn đầy linh khí, hoàn toànkhác biệt với thế giới chỉ có nguyên khí của chúng ta!
- Vậy... trong thế giới này của chúng ta, vũ giả tổng cộng có bao nhiêu cấp vậy?
Ông nội chính là vũ giả cường mạnh nhất mà Sở Mặc từng biết, hoàng cấp tứ tầng điên phong, chuẩn bị đột phá lên tầng thứ năm.
- Thất bát cửu cấp được gọi là thời kỳ Luyện Tâm, lần lượt tương ứng với ba giai đoạn Minh Tâm Cảnh, Ngộ Tâm Cảnh và Thiên Tâm Cảnh. Khi đạt đến cảnh giới Thiên Tâm Cảnh thì đã trở thành cao thủhoàng cấp cửu tầng rồi, đã trở thành Đại Tông Sư rồi! Cao thủ đẳng cấp này trong cả thiên hạ này không có mấy người đâu!
Sở Mặc thở dài một tiếng rồi nói:
- Hôm nay mới nhận ra bản thân mình là ếch ngồi đáy giếng.
- Ngươi cũng chẳng cần phải nhụt khí làm gì, ngươi có một vị sư phụ tới từ Linh Giới, công pháp tu luyện chắc chắn còn lợi hại hơn thế giới này nhiều lần! Vì thế tốc độ thăng cấp cảnh giới của ngươi cũng chắc chắn sẽ nhanh đến mức chúng ta khó có thể tưởng tượng được!
Diệu Nhất Nương ngưỡng mộ nói.Sở Mặc nhớ lại những câu nói khi sư phụ trao cho hắn cuốn Thiên Ý Ngã Ý.
- Cuốn Thiên Ý Ngã Ý này có thể được gọi là tâm pháp cường mạnh nhất trên thế gian này!
- Cường mạnh nhất!
- Tuy chỉ có hai trang rưỡi giấy mà thôi nhưng nếu ngươi có thể lĩnh hội thấu đáo những câu chữ trên hai trang rưỡi giấy đó thì đã đủ để đảm bảo ngươi có thể tung hoành vô địch trên thế giới này!- Tâm pháp đỉnh cao nhất trong đại lục, Tứ Tượng, tốc độ luyện tập thứ tâm pháp này cũng chưa bằng được một phần mười của Thiên Ý Ngã Ý.
Đến giờ Sở Mặc mới hiểu rõ vì sao lúc trước sư phụ lại nói như vậy. Hóa ra Thiên Ý Ngã Ý hoàn toàn không thuộc về thế giới này!
- Chẳng trách khi ta tu luyện... tốc độ lại nhanh đến như vậy.
Sở Mặc thầm nhủ trong lòng, rồi sau đó hắn quay ra nhìn Diệu Nhất Nương và hỏi:
- Vậy sư môn của tỉ tỉ đã xảy ra biến cố gì vậy?- Phiêu Diêu Cung năm xưa cũng từng huy hoàng một thời, chỉ tiếc là... Sau khi lão tổ thăng thiên, Phiêu Diêu Cung không đại năng trấn thủ, một hai trăm năm thì còn ổn, uy danh của lão tổ vẫn còn đó. Nhưng thời gian lâu dần, đến thời đại của ta, hàng trăm năm đã trôi qua, một số bậc tiền bối trong Phiêu Diêu Cung không còn hy vọng đột phá thành công, lần lượt qua đời, khiến cho môn phái không còn người thừa kế, càng lúc càng nguy cấp.