Thí Thiên Đao
Chương 1309 : Hết sức căng thẳng
Ngày đăng: 04:39 19/04/20
Người xung quanh không nghe thấy nàng nói, nhưng đều có cảm giác quái dị, theo bản năng cách xa hơn.
Gương mặt tuyệt mỹ dưới khăn che mặt tỏ vẻ phẫn nộ, thậm chí là dữ tợn:
Được rồi được rồi, ta hiểu được tâm tư của ngươi, không phải muốn gặp hắn sao? Lát nữa hắn sẽ xuất hiện. Nhưng ta sẽ ở Thiên Lộ tự tay đánh chết hắn! Đến lúc đó, ngươi đau khổ, sẽ hoàn toàn hết hy vọng!
Trên khán đài, rất nhiều tu sĩ thảo luận về Long Thu Thủy đại nhân, về Sở Mặc. Rất nhiều huyết mạch tu sĩ còn cầm bản tin ghi lại chuyện đã xảy ra.
Có tu sĩ già không am hiểu sử dụng bản tin cảm thán:
Có bản tin... Tu hành giới gần như không có bí mật.
Tuy nhiên rất đông người tỏ vẻ hoan nghênh. Người có thể ra vào đây đều cóhuyết mạch tốt, cho nên bản tin cũng gần như hoàn hảo.
Gia Cát Lãng âm trầm ngồi ở góc khán đài, trong mắt âm trầm bất định.
Hắn không ngờ Sở Mặc có nội tình sâu như vậy, có quan hệ với thiên giới Sở thị nhất mạch.
Quá khứ muốn đánh chết Sở Mặc như một chuyện tiện tay là được, nhưng hiện tại... Lại trở thành gần trong gang tấc mà biển trời cách mặt!
Rõ ràng hắn đang ở đây!
Nhưng muốn giết hắn lại thành một nhiệm vụ không thể hoàn thành. Chẳng những Tử Yên Đế Chủ che chở hắn, vì hắn không tiếc cảnh cáo những gia tộc từng phát sinh ân oán với Sở Mặc mà cả chủ nhân Thiên Đạo Viên, Hồng Nguyệt đại nhân năm đó từng thân như tỷ muội với Phiêu Linh Nữ Đế cũng che chở hắn!
Vốn là một kẻ tới từ Nhân Giới... Không ngờ trở thành kẻ thân phận tôn quý nhất Thiên giới.
Trong mắt Gia Cát Lãng đầy sát ý: Tiểu tử, ngươi dám cùng Long Thu Thủy tranh tài, ngươi sẽ hiểu đồ nhà quê tới từ Nhân Giới với Thiên giới thiên kiêu chênh lệch thế nào!
Tốt nhất... Là bị Long Thu Thủy đánh chết tại chỗ!
Tuy nhiên nghĩ đến xác suất chuyện này rất thấp, Hồng Nguyệt sẽ không trơ mắtnhìn Sở Mặc bị giết. Như vậy... trên Thiên Lộ ta sẽ chiếu cố ngươi thật tốt!
Sở Mặc!
Huyên Nhi có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua muội muội:
Còn phải nói nữa sao? Đương nhiên là Sở công tử.
Huyên Huyên nói:
Nhưng Long Thu Thủy cũng rất mạnh! Vẫn được xưng vô địch cùng giai.
Huyên Nhi khẽ mỉm cười:
Vậy cũng không nhất định! Sở Thanh an tĩnh ngồi ở đó không trả lời, nhưng sự lo lắng trong mắt lại bán rẻ nội tâm của nàng. Sở Mặc cho tới nay có thanh danh rất lớn, nhưng lại chưa từng chân chính chạm mặt thiên giới thiên kiêu. Vừa mới thắng trận kia chủ yếu cũng là nhờ cây đao trong tay.
Chống lại Long Thu Thủy có kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú, hắn... thật sự làm được sao?
Lúc này Sở Mặc hiện ra trước mắt mọi người.
Sở Mặc đi thẳng tới lôi đài, nhẹ nhàng nhảy lên, nhìn thoáng qua đám người xung quanh. Khi ánh mắt của hắn đảo về phía nào đó, trong lòng khẽ run lên, nhưng trên gương mặt không hề có vẻ khác thường.
Hắn thấy Kỳ Tiêu Vũ!
Bóng dáng kia, dù che mặt cúi đầu, thậm chí chỉ là một cái bóng, hắn cũng có thể nhận ra!
Tuyệt đối là nàng!
Không thể ngờ Tiểu Vũ cũng đến nơi này, nàng cũng muốn đi Thiên Lộ sao? Sở Mặc thầm nghĩ, sau đó bi thương: Nàng bây giờ, vẫn là Tiểu Vũ sao?
Vấn đề này khiến tâm tình của hắn trầm xuống.
Người ngoài thấy Sở Mặc lẳng lặng đứng trên lôi đài, hơi cúi đầu không nói kia tràn đầy sự cao ngạo, cứ như trong mắt hắn không có bất kỳ ai.
Trên khán đài Sở Thanh thấy Sở Mặc cũng hơi nhíu mày, nhìn diện mạo nam tử trên lôi đài có phần không giống với suy nghĩ. Nhưng nghe nói thuật dịch dung của Sở Mặc phi thường lợi hại, kẻ thực sự thấy hắn chẳng có mấy ai.