Thí Thiên Đao

Chương 1376 : Vị hôn thê? 

Ngày đăng: 04:40 19/04/20


Lúc này Thương Khung Thần Giám dường như rất nhanh tính hóa khiến Sở Mặc có chút giật mình, thế nhưng trong lòng cũng thật ấm áp.



Kiện pháp khí này đi theo hắn nhiều năm như vậy, đã trợ giúp cho hắn rất nhiều.



Sở Mặc là nhờ Thương Khung Thần Giám mới phát hiện Tuyết Hống, nhưng Thủy Y Y không ngờ lại trực tiếp cảm ứng được sự hiện hữu của nó và làm ra phản ứng đầu tiên khiến Sở Mặc có thêm vài phần kính trọng nàng, thầm nghĩ người phụ nữ này thật lợi hại!



Đám người Lục Hồng Tuyết ở phía xa hơn hai mươi trượng cũng phát hiện đám người Thủy Y Y phía sau, quay đầu lại khoát tay áo về phía Thủy Y Y.



Lúc này Long Thu Thủy và Hoàng Vô Song đã đến gần chỗ ẩn nấp của Tuyết Hống!



Thủy Y Y hướng về phía Lục Hồng Tuyết làm một thủ thế dừng lại. Lục Hồng Tuyết khẽ ngẩn ra, đúng lúc này một tiếng rít gào long trời lở đất chợt vang lên.



Ầm ầm!



Theo một tiếng rít gào này, tuyết trên đỉnh núi lăn xuống.



Sắc mặt của mọi người đều có chút khó coi.



Tuyết lở.



Đổi lại là nơi khác, tuyết lở cũng không tạo thành uy hiếp với mấy đại tu sĩ này, bọn họ chỉ tiện tay đánh ra một kích là có thể khiến tuyết lở này cuốn trở về!



Nhưng ở trong này không được!



Ngọn gió hóa đạo nơi này tương đối tà tình, biên độ động tác càng lớn sẽ kéo tới ngọn gió hóa đạo càng nhiều.



Nói một cách khác, ra tay ở trong này chẳng khác gì là muốn chết!



Hơn nữa tuyết nơi này là tuyết lưu lại do quanh năm bị ngọn gió hóa đổi thổi qua. Trong tuyết đã sớm ẩn chứa vô số quy tắc thiên địa, căn bản không phải tuyết tầm thường.



Tuyết lở dưới loại tình huống này đối với bất kỳ tu sĩ nào cũng đều là một hồi tai nạn!



Đứng mũi chịu sào chính là Long Thu Thủy và Hoàng Vô Song!




- Ngươi nói là sinh linh vừa mới khiến tuyết lở kia?



Sở Mặc gật gật đầu:



- Đúng vậy, chính là nó, nó rất khủng bố, khó đối phó.



- Hóa ra thứ này gọi là Tuyết Hống, ta đã từng nghe nói qua, là một loại sinh linh ở phụ cận Phong Nhãn, do trời sinh, cao hơn so với Thiên Thú một bậc, vô cùng hùng mạnh, trời sinh thuộc tính hàn băng, gần như có thể đóng băng tất cả.



Thủy Y Y nói xong bỗng nhiên khẽ cười nói:



- Không thể ngờ ngươi còn uyên bác như vậy, vận khí của ta thật không tồi!



- …..



Vẻ mặt Sở Mặc lập tức im lặng.



Lúc này Thủy Y Y bỗng nhiên sâu kín nói:



- Lúc còn rất nhỏ ta biết mình có một vị hôn phu. Biết không? Ta rất chán ghét loại cảm giác này, cho dù ta biết rõ vị hôn phu này là tôn tử của người ta sùng bái nhất kia.



Hai người Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành đều vểnh tai lên, vẻ mặt bát quái. Tuy rằng ở sâu trong bóng đêm, nhưng đối với mấy đại tu sĩ này mà nói, loại hắc ám này…. cũng không khác gì với ngoài sáng.



Sở Mặc cũng trầm mặc, Thủy Y Y lúc trước chưa từng giải thích cho hắn, chẳng biết tại sao hiện giờ lại nói ra.



Thủy Y Y nói tiếp:



- Chuyện xưa quá thực khiến ta cảm thấy có chút khó tin, ta từng một lần cảm thấy các trưởng bối gia tộc quá thực quá ngây thơ! Dựa vào cái gì qua loa quyết định chung thân đại sự của ta? Hơn nữa quan trọng nhất là, cái vị hôn phu kia của ta… chẳng những không ở Thiên giới, thậm chí ngay cả người của gia tộc cũng không biết hắn ở đâu. Ta chưa từng thấy bộ dạng của hắn, thậm chí ngay cả hắn mấy năm nay sống hay chết cũng không biết. Nhưng bề trên trong gia tộc vẫn nói chắc chắn cho ta rằng người kia khẳng định còn sống! Hơn nữa tương lai tất nhiên sẽ có tiền đồ không lường được.



Thủy Y Y nói tới đây liền cười khổ:



- Loại cách nói này khi ta nghe được quả thực cảm thấy vô nghĩa. Tuy rằng tục ngữ nói rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, nhưng còn có một câu nói cha mẹ sinh con trời sinh tính… cửu tử không cùng! Ai có thể chứng minh hậu đại của Chí Tôn liền nhất định là Chí Tôn? Cho nên cho tới bây giờ ta đều rất kháng cự chuyện này.