Thí Thiên Đao

Chương 1382 : Quá khứ tái hiện

Ngày đăng: 04:40 19/04/20


- Tiêu Vũ, ngươi…



Sở Mặc đột nhiên hoảng sợ, bởi vì Kỳ Tiêu Vũ đang dốc sức lảo đảo… tiến về phía mắt bão.



- Thực xin lỗi… đời này không thể ở bên ngươi, nhưng ta thật yêu ngươi! Rất yêu, rất yêu! Ta cũng rất vui, vì ca ca ngươi cũng yêu ta…Kỳ Tiêu Vũ mặt đầy lệ tuôn rơi:



- Kẻ chiếm cứ thân thể này của ta, chính là… Tinh linh… thánh tử ngày xưa! Nói một cách chính xác là… lão yêu quái… nam không ra nam… nữ chẳng ra nữ! Ọe… thật buồn nôn, ta muốn giết y!



Kỳ Tiêu Vũ phải vất vả lắm mới nói xong được những lời này. Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng đang vặn vẹo điên cuồng.



Một giọng nói khác rốt cuộc cũng vang lên trong miệng nàng, quả nhiên đó là một âm thanh bất nam bất nữ:



- Tiện nhân! Tiện nhân! Ta phải diệt ngươi tận gốc!



- Vậy thì cùng chết đi!



Giọng Kỳ Tiêu Vũ cũng đồng thời vang lên.



Sau đó, thân thể của nàng… nhảy vào trong mắt bão kinh khủng kia.



- Không…



Sở Mặc gào thét đau đớn.




- Khổng Hoành Nghĩa!



Nam tử ngạo nghễ nhìn Sở Mặc nói:



- Mau giao Phong quân tử ra đây, sau đó tự mình cút đi.



- Cút!



Thanh âm của Sở Mặc rất bình tĩnh.



Nhưng sâu trong lòng hắn vẫn đang chìm trong nỗi đau thương. Lòng hắn có một cơn tức, hừng hực như lửa, thiêu đốt tâm can.



Hắn hận mình năm đó vô năng, không thể bảo hộ cô gái mà mình thích, trơ mắt nhìn nàng tan thành mây khói, biến mất ngay trước mặt mình, biến mất luôn ở Nhân giới. Hôm nay, hắn vẫn căm hận chính mình bất lực. Nhìn Kỳ Tiêu Vũ rời đi mà không có cách nào thay đổi.



Sở Mặc căm hận chính mình, nhưng càng hận tên tinh linh thánh tử kia. Và càng nhiều hơn, hắn thấy vô lực. Thậm chí có cảm giác mất hy vọng.



Khi Sở Mặc còn đang rối bời, tên Khổng Hoành Nghĩa lúc trước từng công khai khiêu chiến Sở Mặc trên bản tin, giờ lại thò mặt ở đây. Vừa gặp đã kêu Sở Mặc giao ra Phong quân tử, bộ dáng đạo mạo ngạo nghễ, nháy mắt khiến Sở Mặc cực kỳ tức giận. Nhưng Sở Mặc vừa nói cút, cũng khiến Khổng Hoành Nghĩa tức giận. Đường đường một đại nhân trẻ tuổi, thiên tài trong Thiên giới, tu sĩ Chân tiên đỉnh cao bách chiến bách thắng lại bị người ta bảo cút.



Khổng Hoành Nghĩa trực tiếp ra tay. Luồng gió hóa đạo đã biến mất, phong nhãn cũng không thấy. Y xuất thủ hoàn toàn không bị ảnh hưởng tí nào. Khổng Hoành Nghĩa không cố kỵ, dốc toàn lực đánh mạnh về phía Sở Mặc, muốn nhục nhã hắn.



Tuy thân thể của Sở Mặc còn bị thương nhưng trong tình huống này, hắn chẳng nghĩ gì nữa, trực tiếp cũng dốc hết sức, điên cuồng lao đến chỗ Khổng Hoành Nghĩa. Đánh ra một quyền. Năng lượng cuồn cuồn đánh xuyên hư không. Thiên địa nhân tam tài quyền pháp – Chi thiên quyền!