Thí Thiên Đao
Chương 1388 : . Ngôn xuất pháp tùy
Ngày đăng: 04:40 19/04/20
Hổ Liệt vui mừng tươi cười.
Ta biết ngay ngươi có thể tự đi ra.
Thủy Y Y mỉm cười. Công tử, chúng ta đi thôi.
Gương mặt Nguyệt Khuynh Thành tràn ngập vui vẻ.
Sở Mặc nhìn mấy người, hạ giọng nói:
Thật có lỗi, làm các ngươi lo lắng!
Về là tốt rồi, chúng ta đi thôi.
Thủy Y Y nhìn Sở Mặc tự nhiên cười nói.
Sở Thanh liên hệ ta, ta nói cho nàng biết chuyện đã xảy ra, nàng bảo ta chuyển cáo ngươi, đừng thương tâm, cũng đừng khổ sở, mọi thứ sẽ qua. Bất kỳ ai dám bắt nạt người của ngươi đều là kẻ thù của cả Sở thị nhất mạch.
Ta biết rồi. Mắt Sở Mặc lần nữa lộ ra vẻ kiên nghị:
Sau này ta tuyệt không xem thường hay buông tha. Dù tổn thất nặng nề, dù chỉ còn một mình cũng sẽ cô độc bước đi. Bởi vì ta là hậu nhân Sở thị!
Chẳng biết tại sao, chỉ tĩnh tọa vài ngày nhưng đám người Thủy Y Y đều cảm thấy khí tức của Sở Mặc không giống trước. Không phải mạnh hơn, cũng không phải yếu đi, mà là một loại cảm giác sâu như biển!
Trước đây có thể cảm nhận huyết khí hùng mạnh trên người Sở Mặc, nhưng hiện tại cảm giác này đã biến mất. Thay vào đó là cảm giác nhìn không thấu.
Sở Mặc vẫn giữ cảnh giới Thiên Tiên, chưa bước vào Thiên Tiên đỉnh cao, nhưng hắn đã đạt tới Chân Tiên đỉnh cao, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, Thủy Y Y, Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành hoàn toàn nhìn không thấu.
Bốn người rời đỉnh núi vô danh, đi về phía trước hơn một triệu ba nghìn vạn dặm thì gặp một tòa thành lơ lửng ở giữa không trung! Ngay cả Chân Tiên cũng khó có thể nhìn thấu lực lượng gì có thể khiến một tòa Đại Thành lơ lửng giữa không trung.
Có nhiều tu sĩ ra vào, Sở Mặc còn thấy vài gương mặt quen thuộc, là tu sĩ đến từ bên ngoài.
Nơi này đã xâm nhập khu vực Thiên Lộ.
Đây là một tòa thành của thổ dân trên Thiên Lộ.
Gương mặt Thủy Y Y lộ vẻ ngưng trọng:
Ở đây không bài xích người ngoài, nhưng phải cẩn thận.
Ta từng nghe nói về tòa thành này.
Hổ Liệt nói:Tên Huyền Không thành, là cổ thành trung đẳng Thiên Lộ. Nghe nói tòa thành lớn này do chí tôn luyện hóa đặt ở đây. Có thể cho Thiên Lộ thổ dân cùng tu sĩ bên ngoài tới tiến hành giao dịch.
Đây là một khu vực trật tự hỗn loạn.
Bảo sao, làm thế nào cũng không phát hiện ra gốc Chuẩn Thánh Dược? Thật là bị Long đại nhân lấy đi sao?
Nguyệt Khuynh Thành vẻ mặt khờ dại hỏi.
Hẳn là như vậy đi.
Hổ Liệt gãi đầu:
Không thấy rõ, động tác của hắn nhanh quá.
Ngươi... Các ngươi...
Long Thu Thủy tức suýt hộc máu, vốn muốn để Sở Mặc thành cái đích cho mọi người chỉ trích, kết quả bị mấy người bên Sở Mặc ba láp ba xàm vu oan cho hắn, cảm giác này còn ghê tởm hơn nuốt ruồi sống.
Lúc này, Khổng Hoành Nghĩa cười lạnh nói:
Không ngờ Thủy Y Y đại nhân trẻ tuổi cũng bắt đầu học nói dối. Ha hả, thật sựlà... nghĩ mà muốn ngất.
Sở Mặc nhìn thoáng qua Khổng Hoành Nghĩa, thản nhiên nói:
Đúng vậy, cánh ngươi lại dài ra rồi hả?
Thủy Y Y khẽ cười nói:
Ta đây cũng có một cái.
Buổi tối làm cánh khổng tước nướng?
Sở Mặc hỏi.
Thủy Y Y cười:
Tất cả nghe theo ngươi! Một đám thiên kiêu đến từ thiên giới, tập trung ở Thiên Lộ Huyền Không thành khiến không khí nơi này trở nên vô cùng khẩn trương. Mà trong lời đối thoại của song phương ẩn chứa sát khí vô tận.
Cánh Khổng tước nướng?
Đám đông xôn xao.
Đó là Khổng Hoành Nghĩa? Đại nhân trẻ tuổi Khổng tước tộc? Cánh hắn bị người ta chặt đứt?
Không thể nào? Khổng Hoành Nghĩa là nhân tài kiệt xuất, ai có thể dễ dàng chặt đứt cánh hắn? Hắn là nhân tài kiệt xuất? Ha ha, Thủy Y Y thủy đại nhân... Là nhân tài kiệt xuất trong nhân tài kiệt xuất!
Cũng đúng, cũng chỉ có thân phận như chúng ta mới có tư cách biết sự lợi hại của Thủy đại nhân!