Thí Thiên Đao
Chương 1414 : Tâm tư của Phạm Dương (1)
Ngày đăng: 04:40 19/04/20
Tửu quán lớn nhỏ trong Huyền Không thành, khắp nơi đều đang bàn luận chuyện này. Thanh danh của Sở Mặc, cũng theo trận phong ba này truyền đi, trở nên vô cùng thần kì.
Tuy nhiên lúc này Sở Mặc đã cùng một đám người đã rời khỏi Huyền Không thành, tiếp tục đi vào sâu trong Thiên Lộ.
Sở Thanh, Thủy Y Y, Nguyệt Khuynh Thành, Hổ Liệt mấy người bên cạnh Sở Mặc, đi theo phía sau chính là mấy chục tu sĩ Sở gia, Thủy gia, còn có nhóm người tùy tùng Thủy Y Y và Sở Thanh.
Về phần gia tộc của Nguyệt Khuynh Thành, cũng có tu sĩ khác tiến vào, nhưng đều phân tán ra, bởi vì Nguyệt Khuynh Thành đã lựa chọn đi theo Sở Mặc, tự nhiên cũng không cần những người đó bảo vệ. Mà Hổ tộc lúc này đây tiến vào Thiên Lộ, không chỉ có một mình Hổ Liệt, theo hắn nói có lẽ có mấy trăm Hổ tộc tiến vào Thiên Lộ, nhưng giống vậy, cũng tự tản ra.
Kỳ thật người Sở gia và Thủy gia tiến vào Thiên Lộ, mỗi nhà cũng có mấy trăm, nhưng không phải tất cả mọi người đều ở đây.
Hiện giờ tu sĩ có mặt ở đây của Sở gia và Thủy gia, ánh mắt nhìn Sở Mặc đều hoàn toàn không giống với trước đây. Nhất là tu sĩ Thủy gia bên này, trước đây bọn họ nhìn Sở Mặc có chút không vừa mắt. Vì hôn ước kia, bên trong Thủy gia có không ít tranh cãi, người không đồng ý chiếm đa số. Nếu không có di mệnh lão tổ, hôn ước sớm đã hủy bỏ. Nhưng hiện giờ sau khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, nghĩ đến hôn ước kia, những tu sĩ Thủy gia này không thể không bội phục ánh mắt của Thủy Y Y.
Bởi vì khi Thủy Y Y thay đổi thái độ công nhiên tỏ tình đối với Sở Mặc, Sở Mặc vẫn chưa ưu tú như hôm nay.
Những tu sĩ kia của Sở gia, ánh mắt nhìn Sở Mặc hoàn toàn vui mừng.
Sở Thanh không có huynh đệ tỷ muội, cũng chỉ có một người em họ Sở Mặc. Những tu sĩ của Sở gia cũng hoàn toàn phụ thuộc vào Sở gia, đã được ban họ Sở. Nói một cách khác, bọn họ đều là gia nô của Sở gia!
Nhưng những người này rất giỏi, cho tới bây giờ, trong những người này rất nhiều trưởng bối đã có địa vị cực cao. Nhưng sự trung thành của họ đối với Sở gia, là chưa bao giờ thay đổi.
Phạm Dương nhìn thoáng qua Tào Thái Dung:
- Ngươi không cần xen vào việc của người khác.
- Ta không phải xen vào việc của người khác, ta là sợ ngươi lừa người không thành, tự cho mình vào bẫy.
Tào Thái Dung diện mạo không tính rất đẹp, một đôi mắt xếch, vóc dáng không cho là cao, nhìn vào có chút thấp nhỏ. Nàng nhìn lướt qua Phạm Dương, thản nhiên truyền âm nói:
- Tâm tư của ngươi, tất cả mọi người nhìn ra được, đại nhân thông minh như vậy, tự nhiên càng nhìn ra. Đại nhân không nói, là để lại mặt mũi cho ngươi, là thấy ngươi mấy năm năn theo tùy tùng nàng, không muốn tính toán chuyện này. Nhưng nếu ngươi quá đáng, phỏng chừng cho dù Sở công tử không nói gì, đại nhân tuyệt cũng sẽ không che chở cho ngươi. Là phận nữ nhi, ta nhìn ra được, đại nhân lần này là nghiêm túc đó.
- Vậy thì sao?
Vẻ mặt Phạm Dương tối tăm:
- Ta chính là nhìn hắn không vừa mắt!
- Ha ha, người ta kỳ thật cũng chưa để ngươi vào mắt.