Thí Thiên Đao

Chương 1442 : Một đoạn Thiên Lộ khác

Ngày đăng: 04:41 19/04/20


Một khi đã như vậy, chẳng phải nói rõ rằng nơi này thật ra cũng không phải là cuối Thiên Lộ thật sự sao?



Sở Mặc hơi cau mày, kết nối với Thương Khung Thần Giám để nó hỗ trợ mình tìm thử.



Nếu Thương Khung Thần Giám cũng tìm không thấy đáp án khác, như vậy, Sở Mặc đành quyết định ở trong này ngộ đạo.



Không có linh khí? Chẳng sao! Trước mặt thuật Chí Tôn Phong thủy thần thông, cho dù là nơi linh khí cạn kiệt, Sở Mặc cũng có thể cứng rắn rút ra linh khí vô tận sâu trong lòng đất!



Nhưng mà, Thương Khung Thần Giám lại cho ra một đáp án khiếnSở Mặc không ngờ được.



- Tiếp tục đi lên phía trước!



- Còn đi? Đường ở đâu?



Sở Mặc hơi ngẩn người.



Nơi này đã là cuối Thiên Lộ. Tiếp tục đi lên phía trước sẽ tiến thẳng vào hư vô. Nơi này không phải Thiên giới. Cuối đại lục khôn cùng của Thiên giới, tiếp tục đi lên phía trước sẽ bước thẳng vào tinh không (sao trời) mênh mông. Đối với đại tu sĩ cảnh giới Chân Tiên, tiến vào trong tinh không cũng không coi ra gì. Nhưng đây là Thiên Lộ! Ai biết được sau khi đi về phía trước một bước, ở trong này sẽ gặp phải chuyện như nào?



Sở Mặc không phải dũng cảm mà có chút mờ mịt. Hắn không nhịn được hỏi:



- Thật sự phải tiếp tục đi lên phía trước?



Thương Khung Thần Giám đưa ra một đáp án khẳng định:



- Đúng!



- ...



Trên đầu Sở Mặc hiện ra mấy vạch đen, chỉ có điều hắn vẫn chọn tintưởng Thương Khung Thần Giám. Hơn nữa hắn tuy là dùng thân giả Tam mệnh thuật lừa gạt La Quật không hề phòng bị, nhưng cũng không trông cậy vào việc từ nay về sau La Quật không tìm thấy hắn.
Nhưng hắn ta làm sao có thể tiến vào trong nơi hỗn độn kia? Làm sao có thể giẫm lên đó như đi trên đất bằng?



Thậm chí La Quật cảm giác được thân ảnh kia mỗi một bước dường như cũng rất cẩn thận. Nhưng vấn đề là người ta thành công!



Lúc này, La Quật không nhịn được mà bứt một sợi tóc trên đầu xuống. Tới cảnh giới như gã rồi, cho dù là một sợi tóc cũng có uy năng khó có thể tưởng được. La Quật vận chuyển pháp lực, lấy tay chỉ vàocọng tóc.



Xoát!



Cọng tóc kia hóa thành một người tuổi còn trẻ, khẽ khom người với La Quật:



- Bái kiến đạo hữu!



La Quật hít sâu một hơi, chỉ tay về hư vô phía trước:



- Đạo hữu, hãy đi đi.



- Tuân mệnh! Cọng tóc hóa thành hình người trẻ tuổi không chút chần chờ, đi về phía hư vô.



Vẻ mặt La quật khẩn trương nhìn mỗi một bước chân của người trẻ tuổi do cọng tóc mình hóa thành, sau đó cái chân còn lại cũng bước ra.



Vù!



Rơi thẳng xuống!



Trong nháy mắt, La Quật mất đi cảm ứng với cọng tóc kia, sau đó, trong lòng gã là một cõi u ám. Chuyện cho tới bây giờ, La Quật rốt cục có thể xác định chuyện vì sao Sở Mặc có thể lấy được pháp khí mà gã lại không thể. Trên người hắn có số mệnh khó có thể tưởng nổi!



Cơ duyên kia chỉ có thể là người ta thôi!