Thí Thiên Đao

Chương 1488 : Nhiệt huyết sôi trào

Ngày đăng: 04:41 19/04/20


Biên Khai Vũ có chút lo lắng nhìn Sở Mặc:



- Đào động ở mảnh thiên địa này, làm nổ La Thiên Phá Diệt Pháp Trận… chỉ sợ chủ nhân cũng sẽ...



Sở Mặc cười to nói:



- Cho nên ta mới hỏi ngươi có sợ chết không?



- Chúng ta… thật sự có thể làm được sao?



Biên Khai Vũ hỏi.



Sở Mặc gật gật đầu:



- Tự ta là có thể.



- Cộng thêm ta!



- Cũng thêm ta nữa!



Biên Khai Vũ và Cái Thế Hống cùng kêu lên.



Biên Khai Vũ nhìn Sở Mặc, trong mắt của hắn lộ ra hào quang hưng phấn và kích động, nghiêm túc nói:



- Trước khi bước vào Thiên giới, ta tràn đầy hy vọng với thế giới này nhưng cũng không quá trung thành. Nhưng nháy mắt khi ta bước vào trên mảnh đại địa này, ta có thể cảm giác được máu huyết trong cơ thể ta sôi trào! Đây là quê hương của ta, là cố thổ của ta! Ta khi đó mới phát hiện thật ra tình cảm của mình đối với mảnh đại địa này rất sâu! Sâu tới mức ta nguyện ý chết vì nó! Cho nên chuyện này nhất định không được bỏ ta lại!



Cái Thế Hống nói:



- Tâm nguyện lớn nhất đời này của Hống gia chính là có thể làm ra một đại sự long trời lở đất. À, nếu có thể trở thành thần dược cũng coi như long trời lở đất… đáng tiếc, Hống gia tự biết thân biết phận, cho dù nuốt thêm nhiều thuốc lớn Đế Chủ, cho dù nuốt vài cộng Chuẩn Thánh Dược thì Hống gia cũng không thành được. Nếu không thể bước được một bước kia, vậy không bằng làm một chuyện kinh thiên động địa khác. Như vậy, sau này… cũng sẽ có rất nhiều người hoài niệm Hống gia, nói có một gốc cây Chuẩn Thánh Dược từng vì cứu vớt toàn bộ Nhân Tộc mà hy sinh tính mạng của mình.



Trên mặt của Sở Mặc lộ ra nụ cười thản nhiên nói:



- Chỉ cần ta còn một hơi thở cũng sẽ bảo hộ các ngươi chu toàn!



Cái Thế Hống nói:



- Đừng quên ta là Chuẩn Thánh Dược! Phàm là các ngươi còn một hơi thở, Hống gia cũng sẽ không để các ngươi chết đi!



- Ha ha ha ha!
Nếu đổi lại là người khác, vào thời điểm này chỉ sợ đều không kìm nổi mà chửi má nó.



Nơi nhất định phải tiến vào lại có kẻ thù hoàn toàn không đánh lại thủ ở đó.



Làm sao bây giờ?



Biên Khai Vũ cắn răng cúi đầu nói với Sở Mặc:



- Chủ nhân, nếu có thời gian xin hãy thay ta đi tới cố thổ tổ đại Biên gia, nếu có khả năng xin chôn thi cốt của ta ở đó!



Nói xong còn nói thêm:



- Mà thôi, ở đâu mà không chôn được? Ta đi!



Sở Mặc kéo hắn lại:



- Ngươi muốn làm gì?



- Ta đi dẫn những người đó rời đi!



Biên Khải Vũ nói:



- Chủ nhân thừa dịp này mà vào đào động, sau đó hủy nơi tà ác này!



- Ngươi đi chỉ sợ ngay cả chạy cũng không kịp đã bị người khác trực tiếp đánh thành cặn bã!



Sở Mặc không chút lưu tình nói:



- Một người ngươi cũng không thể dẫn ra ngoài. Ngươi có biết chỗ kia có bao nhiêu Đế Chủ cảnh giới tầng tám tầng chín không?



Vẻ mặt Biên Khải Vũ xấu hổ:



- Vậy phải làm sao bây giờ?



Sở Mặc ngẫm nghĩ một chút, nhìn thoáng qua ngọn núi bên cạnh, trong con ngươi bỗng hiện lên một chút tinh quang, nói:



- Có biện pháp rồi!