Thí Thiên Đao
Chương 1490 : Cứng rắn đối kháng
Ngày đăng: 04:41 19/04/20
Hơn nữa có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của hắn từ giữa uy áp đầy trời này.
Lửa giận của Chí Tôn thật là đáng sợ, không ai có thể đón nhận được sự giận dữ của Chí Tôn!
Sở Mặc cũng không chịu nổi!
Trong cơ thể hắn đại đạo nổ vang, cố gắng chống cự, nhưng hắn vẫn phun ra một ngụm máu!
Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Sở Mặc!
Biên Khai Vũ bên cạnh lại chịu không nổi, trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, hơi thở đã trở nên mong manh, nếu không phải có Hỗn Độn Hồng Lô che chở chỉ sợ hắn đã chết!
Cái Thế Hống thì không có gì đáng ngại, nó dù sao cũng là Chuẩn Thánh Dược, chiến lực khẳng định không bằng Chí Tôn, nhưng khí thế của Chí Tôn lại không đè được nó.
Cái Thế Hống trực tiếp ném một lá cây vào miệng Biên Khai Vũ, trầm thấp nói:
- Cố chịu đựng!
Lúc này Thí Thiên bên người Sở Mặc phát ra tiếng kêu long coong, sát ý khôn cùng, Hỗn Độn Hồng Lô tuôn ra hỗn độn khí vô tận đối kháng cỗ khí thế này.
Thương Khung Thần Giám hiếm khi xuất hiện bốn viên Huyết Nguyệt đều sáng, tuôn ra hào quang rực rỡ lóa mắt.
Phù văn đại đạo vô tận từ trên Thương Khung Thần Giám tuôn ra, nháy mắt tạo thành một kiện chiến y phù văn tự động mặc vào trên người Sở Mặc, chiến ý phù văn kia dao động cũng là long trời lở đất.
Khiến Sở Mặc trực tiếp giãy ra khỏi uy áp thật hắn, con người hắn trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía bên ngoài mười vạn dặm, bỗng nhiên ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ:
- Lão cẩu Tần gia, mười vạn năm trước ngươi làm rùa đen rút đầu không dám nghênh địch, co đầu rút cổ ở trong này, một trăm ngàn năm sau ngươi lại trở thành tay sai của Ma tộc! Ngươi là một lão già không biết xấu hổ, có mặt mũi gì sống trên đời này? Còn không biết xấu hổ mà phóng ra khí tức Chí Tôn dọa người nữa? Cho dù hiện giờ ngươi là tồn tại vô địch thì ngươi cũng là nô bộc, chó săn cho Ma tộc! Hiện tại, tương lai cũng thế, vĩnh viễn đều như nhau! Toàn bộ gia tộc các ngươi vĩnh viễn sẽ bị sỉ nhục, trọn đời không thể thoát thân!
- A!
Một tiếng gầm thét long trời lở đất phát ra từ bên ngoài mười vạn dặm:
- Tiểu súc sinh, không cần biết ngươi là ai, ngươi…cùng những người liên quan tới ngươi đều chết chắc rồi!
Một câu của Đế Chủ đó là nói là làm ngay; một lời của Chí Tôn lại nháy mắt hóa thành pháp chỉ. Mà ngay cả mảnh hư không hỗn loạn này cũng sinh ra đủ loại dị tượng, có phù văn đại đạo thoáng hiện.
- Mạng của ta ở đây, ngươi tới đây lấy.
Sở Mặc lắc eo đứng ở nơi đó, cười ha ha nói:
- Chỉ là một lão cẩu mà thôi, nói gì chứ? Có bản lĩnh thì ngươi lại đây!
Ầm ầm!
Một đạo sóng khí từ bên ngoài mười vạn dặm, mang theo sát khí vô tận nháy mắt đánh về phía Sở Mặc.
Một ngụm máu tươi từ trong miệng Sở Mặc phun ra, hắn bị thương không hề nhẹ.
Hắn không phải Chí Tôn, lại cưỡng ép chính mình thi triển thuật Chí Tôn chỉ có cảnh giới Chí Tôn mới có thể thi triển! Cưỡng ép nâng cao uy lực tầng cấp của Phong Thủy thần thông!
Cũng chính vì nhục thể của Sở Mặc vô cùng hùng mạnh, hắn có được đạo hạnh vượt xa cảnh giới. Đổi lấy là người khác, cho dù là một Đế Chủ đỉnh cao, loại thời điểm này chỉ sợ cũng đã sớm sụp đổ mà chết.
Thuật Chí Tôn tầng cấp Chí Tôn sao có thể dễ dàng thi triển ra như vậy?
Cái Thế Hống tự bứt xuống ba lá cây đưa vào trong miệng Sở Mặc, vẻ mặt đau khổ.
Lá cây Chuẩn Thánh Dược cũng không nhiều như trong tưởng tượng, Cái Thế Hống tổng cộng cũng chỉ có trên dưới một trăm lá cây mà thôi, mỗi một lá cây đều ẩn chứa tinh khí dày đặc khó có thể tưởng tượng, có thể khiến thực lực của một gã tu sĩ cấp thấp nháy mắt tăng vọt.
Ba mảnh lá cây Chuẩn Thánh Dược tiến vào, tinh thần Sở Mặc liền phấn chấn, tiếp tục dùng tinh khí của mảnh thiên địa này biến tổ địa Tần gia trở thành địa ngục trần gian thật sự.
Sắc mặt của hắn rất bình tĩnh, thậm chí mang theo một tia trêu tức nhàn nhạt, nhìn lão tổ Chí Tôn Tần gia ở bên ngoài ba vạn dặm, trong con ngươi không có một chút sợ hãi!
Dường như đang nói: Lão già kia, ta hủy gia tộc của ngươi, ngươi có thể làm gì được ta?
Một đám tay sai, nô bộc của Ma tộc, mau chết đi!
- Phong Thủy thần thông, thuật của Chí Tôn….
Lão tổ Chí Tôn Tần gia nhận ra Sở Mặc thi triển loại thần thông gì, hắn nghiến răng nghiến lợi gắt gao nhìn chằm chằm Sở Mặc, sau đó trực tiếp xuất ra một kiện pháp khí.
Đó là một thanh kiếm nhỏ màu vàng!
Kiếm nhỏ chỉ lớn cỡ bàn tay, trên thân kiếm khắc đầy phù văn phức tạp, vô cùng thâm sâu, mang theo khí tức tang thương từ xa xưa.
Đây là một cỗ pháp khí tới từ viễn cổ!
Một kiện khí Chí Tôn!
Tiểu kiếm vô thanh vô tức không phóng xuất ra bất kỳ khí tức nào, không ngờ lại vô cùng nhẹ nhàng lách qua khí tức táo bạo trong thiên địa, xông thẳng về phía Sở Mặc!
Ầm!
Mãi tới khi còn cách Sở Mặc hơn trăm dặm, mặt trên kiếm nhỏ màu vàng mới đột nhiên xuất hiện một cỗ khí tức vô cùng cái thế!
Khí tức này rung trời động địa!
Đây là khí Chí Tôn do chính Chí Tôn tự mình xuất ra!
Uy lực cường đại tới không thể tin nổi!