Thí Thiên Đao

Chương 1501 : Tiên nữ giáng trần (1)

Ngày đăng: 04:41 19/04/20


- Động đến hắn chẳng khác nào đang gây hấn với toàn bộ dòng dõi họ Sở, hắn không phải chỉ có một mình. Cho nên, trước khi làm gì kính xin hãy suy nghĩ thật kỹ. Thông qua bảng tin, bài văn này nhanh chóng lan truyền ra khắp giới tu hành.



Có người suy xét lại, có người trầm tư, có người câm lặng, có người khen hay, có người đồng ý.



Nhưng cũng có người tỏ vẻ khinh thường, cho rằng kẻ viết ra bài văn này nhất định là người bên cạnh Sở Mặc, hoặc là người nhà họ Sở, bằng không tại sao có thể hiểu Sở gia và chuyện riêng của Sở Mặc như vậy được? Hơn nữa, mục đích của y lại chính là nói tốt cho toàn bộ dòng dõi họ Sở. Tuy nhiên, bất kể là phản ứng gì, cả bài văn này lẫn Sở gia và Sở Mặc được nhắc đến trong bài văn, lại một lần nữa được đẩy ra giữa nơi đầu sóng ngọn gió, trở thành đề tài nóng hổi nhất trong toàn bộ giới tu hành.



Đến lúc này, mọi người đều không nhịn nổi dậy máu tò mò.



- Sao Sở Mặc lại biến mất rồi? Hiện giờ hắn đang ở đâu?



Người viết ra bài văn này cũng hỏi vấn đề giống như trước.



- Cô cô, không ngờ ngài cũng có bảng tin, lại còn chưa từng phátbiểu bao giờ, hơn nữa, đến ta còn không thể tưởng tượng nổi cái tên này, chậc chậc, cũng chẳng ai đoán được. Hì hì, sao? Bài văn ta viết cũng không tệ lắm phải không? Chẳng biết giờ đệ đệ đang ở đâu, cái tên Chí Tôn sống lại của Tần gia kia vẫn đang đuổi giết hắn, không biết hắn có gặp phải nguy hiểm gì không.



Sở Thanh chống tay lên cặp má trắng nõn, nhìn cô gái xinh đẹp tuyệt trần trước mặt, miệng mỉm cười nhưng trong mắt lại tràn ngập âu lo, hỏi.



Nếu là Sở Mặc ở đấy nhất định chỉ cần liếc mắt sẽ nhận ra, vị nữ tử có dung nhan tuyệt đẹp đang đối diện Sở Thanh này, chính là nữ đế Phiêu Linh Mạnh Phương Hoa danh tiếng vang dội khắp giới tu hành, người dạy cho hắn Cửu Mệnh Thuật!



Ngày hôm ấy, Mạnh Phương Hoa trực tiếp hiện thân trên Thiên lộ, mang Sở Thanh khi ấy đang độ kiếp bước vào Đế Chủ bậc sáu đi. Sau đó, không một ai biết Sở Thanh đã được đưa tới phương nào, dường như nàng đã biến mất rồi vậy.



Nhưng trên thực tế, Sở Thanh vẫn ở Thiên giới, hơn nữa, chỗ nàng cách thành Thiên Vực cũng không tính là xa.



Ở nơi này, nàng còn đang nhận được sự dốc lòng dạy bảo của Phiêu Linh nữ đế Mạnh Phương Hoa. Ban đầu, thậm chí Sở Thanh còn cho rằng đó là cô cô Mạnh Phương Hoa sống lại thật. Càng về sau nàng mới biết, đó chỉ là một phân thân của cô mà thôi. Là một giọt tinh huyết của Mạnh Phương Hoa năm đó để lại, thông qua Cửu Mệnh Thuật sinh ra một phân thân!



Thủ đoạn của Chí Tôn quả đúng là cái thế vô song, một Chí Tôn dù đã chết rất nhiều năm, nhưng những thứ mà nàng để lại vẫn khiến đời sau phải khiếp sợ.




Mạnh Phương Hoa nhẹ giọng nói, không thể nhìn ra bất cứ cảm xúc nào trên khuôn mặt của nàng.



Nhưng Sở Thanh lại có chút lo lắng:



- Vậy chẳng phải tiểu đệ sẽ gặp nguy hiểm hơn rồi sao?



- Ha ha, ngươi cho là những thuật Chí Tôn hắn học được trong Quy Khư chỉ dùng để trang trí thôi sao?



Mạnh Phương Hoa thản nhiên nói một câu.



Ánh mắt Sở Thanh lập tức sáng ngời, hỏi kỳ cùng:



- Cô nói chuyện đó cho ta nghe đi!



- Không nói.



Mạnh Phương Hoa nhìn nàng một cái:



- Cần phải làm bài tập hôm nay rồi, nhớ kỹ, đạo tu hành, nằm ở nội tâm của chính mình…- Thôi thôi, ta sai rồi cô…



Sở Thanh vội vàng đầu hàng, sau đó ngoan ngoãn chạy đi tu luyện.



Sợ rằng đương thời chẳng mấy ai biết, vị Phiêu Linh nữ đế là kẻ mạnh danh tiếng lừng lẫy giới tu hành này, bản chất cũng chẳng phải người có tính kiệm lời, cao quý lạnh lùng, mà kỳ thực, một khi nàng bắt đầu lải nhải là chuyện cực kỳ đáng sợ!