Thí Thiên Đao

Chương 1504 : Phiêu Linh

Ngày đăng: 04:41 19/04/20


Hiện giờ chuyện mà Tần Thương quan tâm nhất chính là rốt cuộc Sở Mặc đang ở đâu?



Thằng ranh đó dùng thuật Phong Thủy lừa gạt cảm quan của y, nếu là thời kỳ sung sức nhất thì trò mèo đó sao qua được mắt y. Lúc ấy, Tần Thương giống như một người vừa ngủ say bao nhiêu năm mới tỉnh lại vậy, dù có thực lực trấn áp tám phương trời, nhưng vì mới tỉnh giấc nên vẫn có chút mơ hồ. Tần Thương gần như đem phạm vi một tỉ dặm xung quanh xới tung từng tấc đất mà tìm, nhưng vẫn không thấy tung tích của Sở Mặc đâu. Y không tin thằng ranh kia có thể biến mất như không khí được.



Y vẫn luôn cho rằng, nhất định là Sở Mặc đang lánh trong một góc nào đó, yên lặng dưỡng thương.



Trận pháp La Thiên Phá Diệt thậm chí có thể tạo thành uy hiếp khổng lồ đối với y, huống chi là một tu sĩ nhỏ bé đang ở cảnh giới Sở Mặc.



- Ranh con, dù ngươi có là con chuột chui rúc vào hang, ta cũngnhất định sẽ đào ngươi ra.



Trong con ngươi của Tần Thương lóe lên vài tia sáng.



Y bắt đầu tính toán thật sự nghiêm túc, suy diễn xem với cảnh giới của Sở Mặc và đẳng cấp của lò Dược Vương thì hắn có thể được đưa tới nơi nào.



Sự lĩnh ngộ của Chí Tôn đối với trời và đất vượt xa Đế Chủ nhiều lần, hai bên thậm chí còn không nằm trong cùng một lằn ranh so sánh.



Theo suy diễn của Tần Thương, bắt đầu có từng móc xích trật tự hiện lên giữa không trung, chỉ có Tần Thương mới nhìn thấy những mócxích này.



Y không ngừng dùng ý niệm của bản thân va chạm với những móc xích trật tự đó, kiểm nghiệm từng mắt một.



Móc xích trật tự đâu chỉ có tỷ mắt? Đây là một công trình khổng lồ vô cùng phức tạp, mà chỉ có loại cảnh giới Chí Tôn như Tần Thương… mới làm được như vậy.



Lại bảy tám ngày trôi qua, rốt cuộc có một ngày, đôi mắt Tần Thương chợt bắn ra hai luồng sáng rọi, trên khuôn mặt gầy gò kia hiện ra một chút cười lạnh. Lông mi, râu tóc của Tần Thương đều bạc trắng, dáng người còm nhom làm cho người ta có cảm giác y rất yếu đuối, nhưng bên trong thân thể gầy nhỏ kia của y lại ẩn chứa uy năng lớn bất ngờ!



Y cuối cùng cũng tìm ra một tia manh mối, ngay sau đó, thân hình y lập tức hiện ra tại nơi cách chỗ cũ trăm triệu dặm xa.
Nhưng giờ hắn lại bị Tần Thương phát hiện ra trước, đến chạy cũng không chạy được!



Bởi vì phạm vi ảnh hưởng Chí Tôn của Tần Thương đã phong tỏahết mảnh trời đất này!



Quả nhiên lên trời không được xuống đất chẳng xong.



Sở Mặc hạ quyết tâm, cắn răng một cái, vẻ mặt dứt khoát, một khi đã như vậy, nhắm mắt chờ chết không phải là tác phong của hắn.



- Ta bất chấp rồi!



Sở Mặc gầm nhẹ một tiếng.



Hắn định trực tiếp dẫn thiên kiếp ra, sau đó gọi phân thân cùng nhau độ kiếp, chiến đấu đồng thời! Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gầm lên giận dữ, tiếng rống đó không ngờ lại thuộc về Tần Thương!



- Phiêu Linh!



Trong nháy mắt khi Sở Mặc nghe thấy hai chữ này, thân mình hắn cũng không nhịn được run lên một chút, trong hai mắt lộ ra vẻ kinh ngạc vô cùng.



Sao có thể?



Vị Phiêu Linh có thể làm cho loại cao thủ cảnh giới Chí Tôn nhưTần Thương… gào lên hai chữ này vừa sợ vừa giận như vậy, trừ Phiêu Linh nữ đế ra thì Sở Mặc không nghĩ ra người thứ hai.



Chỉ là, sao thầy lại có thể xuất hiện ở nơi này?