Thí Thiên Đao

Chương 1507 : Mạnh Phương Hoa có một không hai (2)

Ngày đăng: 04:41 19/04/20


Chẳng những Tần Thương biết Mạnh Phương Hoa còn sống, mà còn biết nàng mạnh mẽ hơn bản thân nhiều lắm! Đây là sự thật mà y không muốn nhưng vẫn bắt buộc phải thừa nhận.



Đạo hạnh của đối phương quá cao, một phân thân do tinh khí ngưng kết thành, chẳng những có thể giấu diếm được cảm giác của y, mà còn trấn áp được y! Nếu là bản tôn của nàng ở đây, khi nãy sợ là cơ hội để y thi triển Huyết Độn Đại Pháp cũng chẳng có.



Nhưng là y lại vừa mới thề, y và nàng không chết thì không thôi… đây đúng là đầu óc có vấn đề mới nói ra mà.



Tần Thương hận không thể tát cho mình một cái, thầm mắng bản thân sao lại quá hồ đồ như vậy. Nói ra loại lời thề kích động mức kiatrong trạng thái giận quá mất khôn. Xem ra bản thân tự phong ấn nhiều năm quá đến mức đầu óc cũng bị phong ấn ra bệnh rồi.



Việc cấp bách hiện giờ đã không còn là truy sát Sở Mặc nữa. Mà là đề phòng bản tôn bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện của Phiêu Linh!



Tần Thương cắn răng một cái đầy oán hận, bay về hướng rời xa Thiên giới, y muốn đi tìm Huyết Ma lão tổ! Phải liên lạc với người của Ma tộc!



Chỉ có dẫn được đại quân của Ma tộc tới đây mới có thể hoàn toàn thoát khỏi uy hiếp của nữ đế Phiêu Linh. Đường đường một đấng Chí Tôn lại bị người ta ép cho tới mức này… loại cảm giác kia, thực là uất hận.



Dọc theo đường đi, Tần Thương không biết lại nôn ra bao nhiêu ngụm máu tươi.



Trên đường chạy trốn, Sở Mặc cũng đang hộc máu, nhưng mà hắn lại chẳng có cảm giác uất nghẹn kia, mà trong lòng hắn tràn ngập cảm giác may mắn sau khi sống sót qua tai nạn.



Hơn nữa hắn hoàn toàn không lo lắng nữ đế Phiêu Linh sẽ gặp chuyện gì nguy hiểm, bởi vì trước khi hắn trốn đi, Thương Khung ThầnGiám đã cho hắn một tin tức, kia chỉ là một sợi tinh khí của nữ đế Phiêu Linh!



Khi biết được điều đó, tuy cực kỳ khiếp sợ nhưng Sở Mặc vẫn tin ngay. Không chỉ bởi hắn tin Thương Khung Thần Giám, mà càng bởi vì hắn đã từng gặp bản tôn chân chính của nữ đế Phiêu Linh. Nàng tự chôn cất mình trong Quy Khư, việc bản tôn của nàng xuất hiện ở đây là không thể nào!
Chuẩn Chí Tôn là cấp độ cao nhất mà tu sĩ trong toàn bộ giới tu hành có thể đạt được, lĩnh vực mà không phải ai cũng có thể vươn tới. Sở Mặc thi triển thuật Bách Biến, biến chính bản thân mình thành một người thanh niên bình thường, trực tiếp tiến vào trong thành.



Thoạt nhìn đã thấy, đây chính là một tòa thành cổ, tuy đã được bảo vệ bằng trận pháp, nhưng trên tường thành vẫn tràn ngập dấu vết năm tháng, tản mát ra hơi thở tang thương.



Trong thành cũng được xây dựng rất cổ xưa, thoạt nhìn còn hơi rách nát.



Người trong tòa thành này cũng không coi là nhiều, nhưng khá phồn hoa. Sở Mặc tùy tiện tìm một khách sạn để ở. Lần này vừa ở liền ở mười ngày. Sở Mặc ngày ngày bế quan tu luyện, yên lặng chữa thương.



Vết thương lúc trước là do trận pháp La Thiên Phá Diệt mang lại, nhưng thương tích lần này, lại là vì hơi thở bộc phát trong trận chiến giữa hai Chí Tôn là Nữ đế Phiêu Linh và Tần Thương gây nên.



Nguyên nhân chủ yếu là do Tần Thương, lúc ấy quả thực Tần Thương có chút cố ý. Y muốn hại chết Sở Mặc. Không ngờ là, Sở Mặc có thân thể tổ cảnh mạnh mẽ tới mức khiến y phải giật mình, dựa vào hơi thở Chí Tôn thì chỉ làm hắn bị thương được thôi, chứ không có cách nào khiến hắn hóa đạo mà chết được. Sở Mặc lại lấy một lượng lớn thiên tinh thạch cực phẩm từ trong Huyễn Thần Giới ra. Thời gian gần đây, vì Thiên giới không yên ổn mà Huyễn Thần Giới có vẻ vắng hơn rất nhiều, nhưng công việc kinh doanh thì lại tốt hơn ngày thường.



Gần như mỗi thế lực đều cần số lượng lớn đan dược để chuẩn bị cho cuộc chiến.



Tuy nhiên, có nhiều thiên tinh thạch cực phẩm hơn đi chăng nữa thì với Hỗn Độn Hồng Lô, Thương Khung Thần Giám và Thí Thiên mà nói mãi mãi cũng chưa đủ. May mà, đa số thời điểm ba thần khí này đều chủ động khôi phục. Chúng có thể tự hấp thu tinh khí trời đất. Nếu chỉ dựa vào số thiên tinh thạch cực phẩm mà Sở Mặc mang, ra thì đến dùng số lượng là con số thiên văn cũng không thể khiến chúng khôi phục như ban đầu.



Mấy ngày gần đây, Thiên giới lại xảy ra một chuyện.



Đoàn “nông dân” họ Sở liên tục đi thăm viếng nhiều gia tộc cổ xưa.