Thí Thiên Đao
Chương 1541 : Phụ thân (1)
Ngày đăng: 04:42 19/04/20
- Lão nhân, người đem ta ném tới Nhân giới liền mặc kệ, một mình trốn ở chỗ này làm một con ma men rất thoải mái đúng không? Tốt lắm, ngài đã như vậy ta cũng không cần e dè nữa, ta nghe nói, chỉ cần nhắc tới tên nương ta, bên kia liền sẽ trực tiếp cảm ứng được và phái người vượt qua hư không tới giết ta, đúng không?
Sở Mặc nói một đống lớn, con ma men kia vẫn nằm ở nơi đó, một chút phản ứng cũng không có.
- Được, muốn so tàn nhẫn với ta đúng không? Đừng quên ta cũng là người Sở gia!
Sở Mặc cười lạnh, lớn tiến nói:
- Ta là Sở Mặc, mẹ ta là Cơ….
- Đủ rồi!
Lão ma men đột nhiên phát ra một tiếng quát lớn, bên trong tiếng quát lớn kia không ngờ lại mang theo âm thanh ù ù của Đại Đạo, nháy mắt hoàn toàn đánh tan thanh âm của Sở Mặc. Lực lượng quy luật vô tận, hư không nhìn bằng mắt thường không thấy trực tiếp phong tỏa cả toàn Đệ Cửu thành.
Lão ma men mở hai mắt ra, hai mắt vẫn đục ngầu như trước, nhưng lại rất phẫn nộ:
- Ở đâu ra tiểu tử thối tha tới đây gây huyên náo như vậy?
Sở Mặc nhìn lão ma men, không kìm nổi cười rộ lên, chỉ có điều trong tươi cười tràn ngập thương cảm.
- Được, tiền bối, rất xin lỗi đã quấy rầy ngài, ta nghĩ tới mẹ mình, ta nghĩ kêu ra hai tiếng tên của người, không cho ta kêu ở trước mặt ngài, vậy ta đi ra nơi khác kêu.
Sở Mặc nói xong liền xoay người rời đi.
- Ngươi trở lại cho ta!
Lão ma men lập tức gầm lên một tiếng, sau đó rít gào nói:
- Ngươi tên khốn khiếp này! Ngươi con mẹ nó lấy tính mạng của mình tới uy hiếp ta sao? Ngươi làm thế này để làm gì?
Sở Mặc đưa lưng về phía lão ma men, cười, nước mắt lại chảy trên mặt, hắn ngẩng mặt lên trời cười ha ha, sau đó càng cười thanh âm càng lớn. Đến cuối cùng trở về không tiếng động, chỉ còn lại có nước mắt vẫn không ngừng chảy xuống.
Lão ma men này chính là cha hắn!
Nếu không phải cha hắn, làm sao có thể khẩn trương để ý tới hắn như vậy? Tựa như lời nói mà lão ma men vừa rồi bị chọc giận điên lên nói ra: Ngươi con mẹ nó lấy tính mạng của mình tới uy hiếp ta sao? Ngươi làm thế này để làm gì?
Ngẫm lại đích thật là hơi có chút tùy hứng, hành động vừa rồi của hắn dường như đang làm nũng?
Sở Mặc rùng mình một cái, có chút lạnh. Hắn cho tới bây giờ không muốn hai chữ này có quan hệ với mình, đây quả thật rất giật gân.
- Đến lúc đó sinh cho ngài một đống tôn tử được không?
Trong con ngươi đục ngầu của lão ma men trong phút chốc hiện lên một chút rung động, tuy nhiên sau đó lại trở về bình tĩnh.
- Ta không đi đâu cả, ở đây rất tốt, mỗi ngày có rượu uống, còn thường xuyên có thịt ăn.
Lão ma men cười híp mắt nói:
- Một phế nhân như ta, ở nơi này mới là thích hợp nhất.
Lúc này bên ngoài đột nhiên truyền tới một trận tiếng bước chân dồn dập, sau đó giả tiểu tử Từ Nam đột nhiên xông tới, trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người, thở hổn hển:
- Ngươi quả nhiên ở trong này.
Lão ma men bỗng nhiên nói:
- Nam Ca.
- A, cha gọi Nam nhi có chuyện gì?
Từ Nam tuy rằng cảm giác không khí trong phòng có chút cổ quái, nhưng lão ma men ngày bình thường đều say khướt cả ngày, gần như chưa từng chủ động mở miệng nói chuyện với nàng như vậy.
Về phần Nam Ca và gì gì đó nàng đã tự động lọc qua.
- Ngươi quay đầu lại dọn dẹp chút đồ vật đi cùng hắn đi.
Lão ma men nói.
- Hả?
Giả tiểu tử Nam Ca có chút há hốc mồm, ngơ ngác hỏi:
- Sao thế?
- Hắn là Sở Mặc, chính là người ngươi sùng bái nhất, đi theo hắn ngươi sẽ có tiền đồ.
Lão ma men nói.